Rầm rầm rầm! 
Khí huyết trong cơ thể mênh mông như sóng lớn, lúc này phát ra tiếng rống to. 
Bậc ba ngàn sáu trăm! 
Khi Mục Long bước lên một bước này, khí tức cả người dường như cũng đã thay đổi, không chỉ là thân xác biến hóa, mà còn là biến hóa của tâm cảnh. 
Hắn đứng trên đỉnh Uy Ngục Huyền Phong, trong lòng đột nhiên sinh ra một cảm giác hào hùng. 
Đứng trên đỉnh cao nhất nhìn trọn những ngọn núi thấp! 
Biển mây vươn xa tận cùng cực, trời là bờ. Trèo lên đỉnh cao nhất của ngọn núi, ta trở thành đỉnh của nó! 
“Đây chính là cảm giác leo lên đỉnh cao sao? Ta đã làm được…” 
“Chỉ là trong thế gian mịt mờ này, núi này còn cao hơn núi nọ, cao thủ chân chính là phải đứng sừng sững trên đỉnh trời đất, quan sát nhân gian”, Mục Long ngẩng đầu nhìn lên trên trời. 
Cho dù dưới chân của hắn có biển mây dâng lên, nhưng bầu trời xanh bên ngoài lớp mây này vẫn mênh mông mịt mù. 
“Đạo không có điểm cuối cùng, leo núi dễ dàng lên trời mới khó!”, trong chớp mắt đó Mục Long đã lĩnh ngộ được, ý niệm của hắn biến đổi linh hoạt kỳ ảo. 
Dường như hắn đã không cảm giác được áp lực nữa, cả người vô cùng nhẹ nhõm. 
Nếu như không phải sức mạnh của Uy Ngục Huyền Phong có thể phong tỏa chân nguyên cả người, Mục Long sẽ có thể nhân cơ hội này chém tiếp gông xiềng Tiên Thiên, ngưng tụ huyền cung. 
Nhưng sau khi trải qua kỳ ngộ, đột phá chỉ là vấn đề thời gian. 
Sau đó Mục Long bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-thai-co-hac-long/916273/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.