Chương trước
Chương sau
“Thảo nào hắn có thể khiến cho sư huynh Giang Thiên Vũ tự mình điểm danh, chỉ có điều, hôm nay, sợ là hắn chạy trời không khỏi nắng rồi”.
“Đúng vậy, hai tay khó địch bốn quyền, huống chi mỗi tên đệ tử của hội Thiên Vũ đều là tinh anh ở ngoại môn, hơn mười người lận đó, cho dù là những vị thiên kiêu ở ngoại môn cũng cần phải ứng đối một cách cẩn thận!”
Khác với dự đoán của bọn họ, Mục Long thấy vậy, chẳng những không có chút căng thẳng nào, ngược lại càng tỏ ra kiêu ngạo.
“Chỉ có mười người thôi sao? Haiz, các ngươi quá yếu, mười người quá ít!”
“Được thôi, ta sẽ cho các ngươi chứng kiến được bản lĩnh của ta, cho các ngươi hiểu được, ngày hôm nay, tại sao Mục Long ta dám đánh nhau với hội Thiên Vũ!”
Trong lúc nói chuyện, thân thể Mục Long chấn động, bên trong đôi mắt nổi lên chiến ý cuồn cuộn, giống như một chiến thần trẻ tuổi, sắc bén kinh người!
Cho dù là chân nguyên hay là thể lực, thì Mục Long đều vô cùng mạnh mẽ, nhưng giờ phút này, hai bên đều đã bị ép tới bước đường cùng, nhất định phải đánh một trận rung chuyển trời đất theo đúng nghĩa đen.
Chỉ trong nháy mắt, lực lượng bùng nổ, sức mạnh của hắn tăng lên gấp ba lần.
Vù vù vù!
Giống như có một vụ nổ kinh hoàng vừa mới xảy ra, chân nguyên toàn thân Mục Long nổ mạnh.
Trong nháy mắt, loại lực lượng điên cuồng này lan ra bốn phía, những tên đệ tử vốn tấn công về phía Mục Long đều bị đánh văng ra, nằm la liệt trên đất.
Toàn thân bọn họ như tan vỡ, cảm giác thân thể như vừa bị mấy ngàn con trâu yêu dẫm qua, vài người tu vi không được cao, ăn xong một cú này, liền bị nội thương.
Kim Bá Thiên tuy béo nhưng lại rất linh hoạt, trước khi Mục Long ra tay, hắn ta cảm thấy tình hình không ổn nên đã sớm quỳ rạp trên mặt đất, co người lại, trốn vào giữa hai cái nồi, giống như một con rùa khi gặp phải thiên địch, không để lộ một chút sơ hở nào.
Sau trận đại chiến, hắn ta mới lén lút nhô đầu ra, nhìn quanh bốn phía, những người xung quanh đều đã ngã quỵ trên mặt đất, không ngừng rên rỉ, hắn ta cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
“Những… Những người này thật sự là người của hội Thiên Vũ sao? Có phải là kẻ giả mạo không vậy? Vậy mà không chịu được nổi một chiêu luôn á”.
“Mục Long huynh, không, lão Đại, từ nay về sau, Kim Bá Thiên ta sẽ làm tiểu đệ của huynh, huynh kêu ta đi hướng đông, ta tuyệt đối sẽ không đi hướng tây”.
Kim Bá Thiên nhìn Mục Long bằng vẻ mặt sùng bái, nhìn thấy những người này đều bị hắn đánh ngã, trong nháy mắt, hắn ta như vừa thoát thai hoán cốt, nào còn dáng vẻ vừa sợ sệt vừa tức giận như lúc trước nữa?
Hắn ta nói xong liền lăn một vòng trên mặt đất rồi đứng dậy, hai tay xách theo hai cái nồi lớn, nghênh ngang đi đến chỗ những tên đệ tử vừa bị Mục Long đánh ngã xuống đất, không bò dậy nổi kia.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Mục Long bỗng nhiên xuất hiện một dự cảm không lành.
Ngay sau đó, chỉ thấy Kim Bá Thiên vung cái nồi lớn lên, đập mạnh vào đầu một người trong số đó.
Miệng còn buông lời mắng mỏ: “Ánh mắt của ngươi là gì đấy? Ngươi dám dùng ánh mắt đó nhìn đại ca của chúng ta, có phải không phục hay không?”
“Ta thấy ngươi rõ ràng không phục, đại ca của ta có thể nhịn được, nhưng lão nhị là ta đây không thể nhịn được!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.