Chương trước
Chương sau
Giờ phút này, Mục Long cũng đã đến cực hạn.
Yêu thần Thao Thiết là một trong “thái cổ hung thần”, huyết thống của nó tất nhiên là cực kỳ hung dữ.
Trước đây, Mục Long bị buộc phải bơ vơ ở dãy Nghi Lăng, cưỡng bức hợp nhất với huyết mạch Thao Thiết, nhưng tu vi của hắn không đủ để chống đỡ loại sức mạnh nuốt chửng khủng khiếp như vậy, suýt chút nữa đã bùng nổ mà chết.
Bây giờ, huyết mạch Thao Thiết đã được gỡ bỏ phong ấn, cho dù có đột phá đến Bích Cung cảnh, Mục Long vẫn rất khó có thể khống chế.
Hơn nữa huyết mạch Thao Thiết này sẽ càng ngày càng mạnh hơn sau khi nuốt phải sức mạnh của Thực Cốt Băng Viêm, huyết mạch Thao Thiết dường như được gia tăng sức mạnh rất nhiều, dù Mục Long muốn trấn áp cũng đành bất lực.
“Làm sao đây?”
“Xem ra đối với kế hoạch hôm nay, chỉ có thể mặc nó nuốt chửng và cưỡng chế hợp nhất thôi!”
Cảm giác được huyết mạch màu đen trong cơ thể, sức mạnh phát ra càng ngày càng kinh người, Mục Long đột nhiên gào thét, không còn đè nén được nữa.
“Gầm…”
Trong lòng hắn dường như có một tiếng gầm dữ dội của Thao Thiết, khí tức mạnh mẽ đó như nuốt chửng trời đất, hung hãn vô song, thực sự là khiến người ta khiếp sợ.
Đúng lúc này, khí tức của huyết mạch Thao Thiết hoàn toàn được giải phóng, Mục Long ngồi xếp bằng trên võ đài, vận hành sức mạnh “Kinh Tạo Hóa Thiên Yêu” để bảo vệ tâm mạch.
Trong cơ thể Mục Long, một khối hắc khí dần dần ngưng tụ, giống như một cái hố đen, nuốt chửng mọi thứ.
Khí tức kinh thiên động địa xung quanh hắn điên cuồng phóng lên võ đài.
Không chỉ vậy, ngay cả khí huyết và chân nguyên bản thể của Mục Long cũng nhanh chóng bị rút cạn, đổ dồn hết vào chân huyết Thao Thiết.
Hiện tượng này khiến Mục Long hoảng sợ một hồi, hắn nghĩ tới hai chữ, nuốt ngược.
“Hoan Nhi, lẽ nào huyết mạch Thao Thiết muốn nuốt ngược lại ta?”, trong lòng Mục Long trong rống lên.
“Long ca ca là thể Yêu Thần, tuyệt đối sẽ không bao giờ có phản ứng nuốt ngược. Vốn dĩ sau khi dung hợp huyết mạch Thao Thiết, trong cơ thể sẽ ngưng tụ thành một ‘phệ chủng’, nhưng hiện tại tu vi của Long ca ca không đủ mạnh, sức mạnh trong cơ thể có hạn, e là không đủ để hỗ trợ cho sự hình thành của phệ chủng”, Hoan Nhi lo lắng nói.
“Sức mạnh có hạn sao?”, Mục Long vừa nghe đã hiểu, thực lực hiện tại quả thực không đủ.
Ngay lập tức, hắn lấy hết tất cả đan dược trong nhẫn trữ vật ra và nuốt hết trong tích tắc, nhưng dường như những thứ này chỉ như muối bỏ bể mà thôi.
Cho dù linh lực thiên địa xung quanh đang không ngừng bị hắn nuốt chửng, nhưng vẫn còn quá loãng để có thể chống đỡ tiến độ của “phệ chủng”.
Trước đó, hắn có thể bị rút cạn tinh khí trên người bất cứ lúc nào bởi quá trình phệ chủng chưa thành hình này.
“Chuyện gì vậy?”
Bốn vị sứ giả cũng nhận ra điều kỳ lạ, nguyên khí của thiên địa xung quanh như náo loạn, tất cả đều xông lên trên võ đài.
“Là Mục Long, hắn đang tu luyện sao? Hay là lại sắp đột phá? Tốc độ hấp thu kinh khủng thật đấy!”, Tiêu Nhược Cuồng giật mình, loại tốc độ hấp thu này chưa từng xuất hiện trên thân thể tu sĩ Bích Cung cảnh, cho dù có mạnh đến đâu, cũng không thể nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.