“Cái này thì ngươi không biết rồi, nghe nói một tháng trước, Mục gia đã xảy ra một sự thay đổi lớn, đại trưởng lão bị giết, Mục Thiên Dao chạy khỏi gia tộc, gia nhập vào phủ thành chủ”. 
“Đúng đó, ta cũng biết chuyện này, hơn nữa, giờ Mục Thiên Dao còn là vợ chưa cưới của Mạnh Phi Hàn!” 
“Cái gì? Vợ chưa cưới của Mạnh Phi Hàn, chính là thiên tài đã gia nhập vào Tiêu Dao Thần Tông vào 3 năm trước ư?” 
“Theo ta, lần này Mục gia xong đời rồi!” 
Mọi người tạm thời coi chuyện này là một trò cười, chế giễu Mục gia, ngay cả thiên tài đứng đầu như Mục Thiên Dao cũng chuyển sang phủ thành chủ, còn bị Huyết Sát Môn nhằm vào, xem ra lần này Mục gia hết hy vọng rồi. 
Trong tiếng bàn tàn của mọi người, trên sân đấu đã đứng hai bóng người. 
“Nghe nói cô vốn là người của Mục gia, có điều giờ lại trở mặt thành thù. Ta sẽ dịu dàng với cô chút vì dù sao trước nay bổn công tử đều vô cùng thương hương tiếc ngọc”. 
Mạc Trường Ca cầm Ngân Xương Thiên La phiến, bên hông đeo một cây sáo màu tím, mặt mày anh tuấn sáng láng, khóe miệng cong cong gợi lên một nụ cười quyến rũ trông như một lãng tử quần là áo lụa bất cần đời. 
“Ngươi cũng là Tiên Thiên Kiếm Cốt hả?”, đôi môi mỏng của Mục Thiên Dao khẽ mở, nhìn chằm chằm Mạc Trường Ca hỏi. 
“Đương nhiên không phải”, Mạc Trường Ca dùng quạt gạt gạt tóc của mình, lắc đầu cười đáp. 
“Nếu không phải, vậy ngươi không có tư cách ăn nói ngông cuồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-thai-co-hac-long/916151/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.