“Hả? Sư muội, ý của muội là…” “Không sai, Thiên Nguyệt ta đâu phải hạng nữ nhân hạn hẹp như vậy? Chỉ cần có thực lực mạnh thì bảo vật gì không có? Tên tiểu súc sinh kia hẳn là tưởng chúng ta thật sự sợ Vân Kinh Hồng”, Thiên Nguyệt chân nhân cười khẩy. “Thì ra là vậy, sư muội, muội thực sự khiến ta cũng bị lừa rồi. Đừng nói là tên tiểu súc sinh này, đợi chúng ta giết được Kim Tinh Quỷ Viên, luyện hóa được yêu đan, sau đó đột phá lên Linh Văn cảnh, cùng cảnh giới với Vân Kinh Hồng. Với thực lực của hai chúng ta, còn sợ hắn sao?” “Sư muội yên tâm, ta biết muội thích trâm Tiêu Dao Thần Ngọc này, ta nhất định sẽ giúp muội lấy được bảo vật”. “Ta biết chỉ có sư huynh tốt với ta nhất thôi”. “Nếu biết vậy thì tối nay muội phải thưởng cho ta đấy!”, Thiên Âm chân nhân cười gian xảo nói. “Sư huynh, huynh xấu xa thật…” … Mục Long đang đứng bên cạnh, Hoan Nhi đã phát giác ra hai người này đang dùng thần hồn truyền âm. Mặc dù không biết nội dung, nhưng Mục Long biết hai người này đến đây nhất định là không có ý gì tốt đẹp. Hắn liếc nhìn về phía bên kia, đại trưởng lão và Mục Thiên Dao đang không ngừng trao đổi ánh mắt, vẻ mặt tràn đầy ác ý. Lúc này, Thiên Âm chân nhân lại tiếp tục lên tiếng: “Thực ra, hôm nay ta và sư muội đến đây để xin sự giúp đỡ của Mục gia”, Thiên Âm chân nhân vừa nói, vừa vô ý liếc nhìn đại trưởng lão một cái. Đại trưởng lão thấy vậy, lập tức đứng lên nói: “Thiên Âm chân nhân khách sáo quá, Mục gia chúng ta vẫn luôn xem trọng cường giả, hơn nữa ngài còn là sư tôn của Mục Thiên Dao. Nếu có phân phó, chỉ cần chúng ta có thể làm được, ta nghĩ gia chủ chắc chắn sẽ không từ chối”. “Lại bắt đầu diễn kịch rồi sao?”, Mục Long cảm nhận được ý đồ âm mưu từ hai người bọn họ. Nói xong, cả hai đều nhìn Mục Cửu Uyên. Nghe vậy, Mục Cửu Uyên hắng giọng, nhưng cũng không vội đồng ý, mà lại hỏi: “Chân nhân có tiện nói ra rốt cuộc là chuyện gì trước không? Xem Mục gia ta có thể làm được hay không?” “Nếu Mục gia chủ đã nói vậy thì bổn chân nhân sẽ nói, chuyện này đối với Mục gia cũng không phải chuyện gì khó”. “Không giấu gì mọi người, trước đây ta và sư muội đã gặp một con Kim Tinh Quỷ Viên ở dãy Nghi Lăng. Yêu vật này bị thương rất nặng, bản nguyên cũng bị tổn hại nặng nề. Mặc dù nó có sức mạnh của Linh Văn cảnh nhưng lại không phải là đối thủ của hai người chúng ta”. “Chỉ là Kim Tinh Quỷ Viên này rất giỏi lẩn trốn, cả hai chúng ta đều không thể làm gì được nó, chỉ có thể mặc nó trốn vào núi Vạn Quật. Hôm nay ta đến đây là muốn thỉnh cầu Mục gia chủ cùng đến núi Vạn Quật tiêu diệt yêu vật này. Không biết ý của Mục gia chủ thế nào?”, Thiên Âm chân nhân nói xong liền nhìn Mục Cửu Uyên, đợi câu trả lời. “Chuyện này…”, Mục Cửu Uyên không vội đồng ý, mà nhìn về phía Mục Long, trong lòng thầm nghĩ, Mục Long đã có thể một mình đảm đương, vì vậy ông ta đang muốn thương lượng chuyện này với Mục Long. Lúc này, Thiên Nguyệt chân nhân mới cười nói: “Đương nhiên, nếu như thỉnh cẩu Mục gia chủ ra tay, chúng ta cũng sẽ có chút thành ý. Ta nghe nói trong tay Kim Tinh Quỷ Viên đó có sơn bảo, nếu có thể lấy được thì sao thiếu phần của Mục gia được?” Ngay khi những lời này nói ra, ánh mắt của mọi người trong Mục gia đều tràn đầy kinh ngạc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]