Từ nhỏ đến lớn, thật sự anh chưa từng thấy người phụ nữ nào lại chủ động như vậy, chứ chưa nói đến một cô gái có dáng vẻ xinh đẹp và thân hình bốc lửa như Thẩm Na Na. Có tiền thật là tốt! Nếu anh chưa kết hôn thì sao chịu đựng được kiểu khiêu khích này, có lẽ sẽ thật sự làm chút chuyện gì đó với cô gái nhỏ ở trên xe… Không đúng, Bây giờ anh còn không cứng nổi thì sao có thể làm chuyện đó. “Cô lái xe cho cẩn thận đi”. . Truyện Khác Lâm Hàn không nghĩ nhiều nữa, trừng mắt với Thẩm Na Na. “Biết rồi mà!” Thẩm Na Na ngoan ngoãn rút tay lại, trong ánh mắt lại lộ ra chút thất vọng. Không thể nào, lẽ nào tôi đây không xinh đẹp sao? Cậu chủ Lâm nhìn tôi không hợp mắt à? Nếu không tại sao thái độ của cậu chủ Lâm lại lạnh nhạt như thế? Càng nghĩ Thẩm Na Na càng khó chịu, đây là lần đầu tiên cô ta chủ động như thế với một người đàn ông nhưng lại nhận sự ghẻ lạnh. Ù ù ù… Bỗng nhiên, điện thoại của Lâm Hàn rung lên. Lâm Hàn nhìn một cái là điện thoại của chị cả Dương Duyệt. “Alo, chị cả”, Lâm Hàn nhận điện thoại nói. “Lâm Hàn, đồ bỏ đi nhà cậu còn không biết hiếu thảo là gì à!” Giọng nói lạnh lùng, tức giận của chị cả Dương Duyệt lập tức vang lên ở đầu dây bên kia. “Bố chúng ta bị bệnh mà cậu không quan tâm chút nào đúng không!” “Cậu nói xem, cậu không đi làm. Mỗi ngày ở nhà ngủ, rảnh rỗi không có việc gì, tại sao không tới bệnh viện thăm bố! Có phải cậu đợi bố bệnh chết rồi mới hài lòng đúng không!” “Không phải đâu, chị cả, hôm nay tôi…”, Lâm Hàn đang muốn giải thích. Nhưng Dương Duyệt đã cắt ngang lời anh: “Coi như cậu không hiếu thảo, thì một chút cách đối nhân xử thế cũng không hiểu sao? Cậu phải biết, nếu không phải cậu đến nhà họ Dương chúng tôi ở rể, nhà họ Dương cho cậu ăn, cho cậu mặc thì cái đồ bỏ đi như cậu không biết đã đói chết trên đường nào rồi!” “Cái loại như cậu chính là đồ vô ơn! Cậu phải học tập anh rể Tứ Hải của cậu. Anh ấy bỏ dở cả công việc đến bệnh viện chăm sóc bố! Còn cậu thì sao! Không biết hiếu thảo một chút sao?” “Được rồi, được rồi, tiểu Duyệt đừng nói nữa, cậu Lâm Hàn không hiểu chuyện, em nói một hai câu là được rồi. Đưa điện thoại đây cho anh nói chuyện”, nói rồi Triệu Tứ Hải nhận điện thoại. “Alo, Lâm Hàn à, bây giờ cậu có rảnh không? Qua đây thăm bố một lát!” “Bây giờ tôi rảnh, tôi sẽ qua ngay bây giờ”, Lâm Hàn trả lời nói, vừa hay mang hải sâm mang qua biếu Dương Cảnh Đào tẩm bổ. “Ừ, vậy cậu qua đây nhé. Nhưng cậu tự gọi xe đến nhé, BMW của tôi quên chưa đổ xăng, chỉ còn một ít xăng nên không thể đi đón cậu”, Triệu Tứ Hải nói. “Còn phải đi đón cậu ta?” Dương Duyệt ngồi một bên bật cười chế nhạo: “Anh cũng không xem xem, đồ bỏ đi như cậu ta xứng ngồi BMW sao? Chắc cả đời cũng không kiếm đủ tiền mua cái bánh xe của BMW!” Ba giờ chiều, Tôn Hàn dẫn theo Liễu Y Y rời khỏi công ty. Nội bộ công ty thời trang Sâm Uy bỗng chốc lại nổi lên vô số tiếng xì xào. Nội dung bên trong về cơ bản chỉ là ‘chẳng trách cô Liễu Y Y này được tuyển vào, hóa ra là đi từ cửa lách của tổng giám đốc mới’. Thậm chí họ còn tan ca sớm cùng nhau, nếu nói hai người này không có vấn đề gì mới là chuyện lạ đấy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]