Quả nhiên một phút trước bọn họ chỉ là ngưỡng mộ Mục Long thì lúc này đã bắt đầu đố kỵ, điên cuồng đố kỵ.
“10 viên, 10 viên Hổ Cốt Tráng Huyết sao?”, đệ tử trong tộc trong lúc bàn tán phải liên tục kinh hô.
Không ngờ, Mục Long thấy vậy vẫn không hề có bất cứ dao động thần sắc nào, nói với Mục Thiên Dao: “Ta không cần cô bồi thường, ta chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về ta thôi”.
Lời này vừa nói ra tựa như đổ một chảo dầu nóng vào mọi người, nháy mắt trở nên sôi trào.
“10 viên Hổ Cốt Tráng Huyết đan mà hắn cũng không cần ư!”
“Không cần thì cho ta, ta cho hắn một quả Tử Vân Tôi là được chứ gì, có điều linh quả Tử Vân Tôi này là cái gì thế?”
Còn Mục Thiên Dao nghe vậy thì sắc mặt trở nên hơi khó coi, nhìn chằm chằm Mục Long mà không nói gì.
Lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên một giọng nói cao chót vót: “Mục Long, ta cảnh cáo ngươi, đừng có thấy nể mặt mà không biết điều!”
Nghe vậy Mục Long khẽ thay đổi, sắc mặt trở nên rét lạnh.
Mục Tinh Thần đã từng là kẻ chuyên theo đuôi hắn, nhưng 4 năm nay hắn ta vong ơn phụ nghĩa, đã khiến Mục Long hoàn toàn nguội lạnh.
“Mục Long, ngươi còn tưởng mình vẫn là đệ nhất thiên tài của Mục gia sao? Cho dù tu vi của ngươi khôi phục thì sao? Hiện tại đệ nhất thiên kiêu của Mục gia ta chính là Thiên Dao tiểu thư, sư tôn của cô ấy Thiên Âm chân nhân, gia chủ gặp cũng phải nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-thai-co-hac-long/916043/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.