Từ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. … Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. “Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!”, không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong xuôi còn Mục Long thì một viên cũng chưa được nhận. Cánh cửa đan đường trước mặt hắn vẫn đang đóng chặt, không có một kẽ hở nào, cứ như chưa từng được mở ra vậy. “Hừ, đan dược trong gia tộc là để tạo nên kẻ mạnh chứ không phải dành cho phế vật thảm hại!”, mấy tộc nhân đi qua tay cầm Khí Huyết đan do gia tộc phát cho, vô cùng đắc ý. Lúc này, trong đan đường đóng chặt cửa truyền ra một giọng nói lạnh lùng: “Gia tộc đã quyết định dừng cung cấp mọi thứ cho ngươi, bao gồm đan dược, từ nay về sau ngươi không được bước chân vào đan đường nửa bước!” “Dừng… cung cấp!”, Mục Long ngưng mắt cắn răng, siết chặt hai nắm tay, ánh mắt như có hàng ngàn tia căm hận đan xen… Hắn của trước đây đã từng rực rỡ thế nào? 12 tuổi, Luyện Huyết cảnh tầng tám, là đệ nhất thiên tài thành Hàn Giang, phụ thân của hắn là Mục Thanh Khung, đệ nhất cường giả của Mục gia, tộc nhân đều tôn kính như thần! Nhưng rồi cũng có ngày mọi thứ thay đổi. Bốn năm trước, một con hắc long phá không mà tới đã phá vỡ tất cả, cũng khiến số phận gia đình hắn hoàn toàn thay đổi. Hắc long dài đến trăm trượng, đầu rồng hung tợn mà uy nghiêm, cho dù đã hóa thành người thì trên người vẫn tản phát ra uy long đáng sợ, cả thành Hàn Giang đều chìm ngập trong sự sợ hãi. Hắn ta gọi là Ngạo Tuyệt Thần, giáng thế xuống thành Hàn Giang chỉ vì để bắt giữ mẫu thân của Mục Long. Mục Long đến lúc đó cũng mới biết hóa ra mẫu thân của hắn, Ngạo Diệu Thanh lại chính là Ngạo Thanh công chúa của tộc Hắc Long, còn Ngạo Tuyệt Thần chính là cữu cữu của hắn. Huyết mạch long tộc uy nghiêm mà cao quý, há có thể dễ dàng để vấy bẩn? Ngạo Diệu Thanh thân là công chúa lại yêu người phàm, hơn nữa còn sinh ra một đứa con, Ngạo Tuyệt Thần quả quyết không thể tha thứ, Ngạo Nhan trong cơn giận dữ muốn diệt cả nhà Mục gia, thậm chí cả thành Hàn Giang. Mặc cho Ngạo Diệu Thanh khổ sở cầu xin, Ngạo Tuyệt Thần đã bỏ qua cho Mục gia và thành Hàn Giang, nhưng như vậy không có nghĩa là hắn ta sẽ bỏ qua cho cha con Mục Thanh Khung. Cuối cùng, huyết mạch long tộc trong người Mục Long bị Ngạo Tuyệt Thần tận tay rút đi, từ đó không thể tu hành, bị coi là phế vật; Mục Thanh Khung một thân tu vi bị phong ấn, không khác gì người thường, hơn nữa còn bị nhỏ vào người một giọt máu rồng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]