Chương trước
Chương sau
Thiên Vân thần tôn một mực chú ý đến thái độ của Nhiếp Ly, hắn có chút ngạc nhiên, nếu hắn là đệ tử thiên linh viện, biết tin tức Thần Tôn sẽ thu mình làm đệ tử nhất định sẽ mừng rỡ như điên nhưng Nhiếp Ly vẫn lạnh nhạt .
Lúc này còn có thể phong khinh vân đạm như vậy, Thiên Vân Thần Tôn vô cùng hài lòng với Nhiếp Ly, đúng là chữ như người a, Nhiếp Ly tu vi đạo niệm tuyệt đối đã đạt đến ý cảnh siêu phàm thoát tục .
Xích Mộc Tôn Giả truyền âm cho Nhiếp Ly nói: "Nhiếp Ly, ngươi không cần hành động theo cảm tính, có thể bái làm môn hạ sư tôn ta, tuyệt đối là cơ duyên lớn lao, không cần vì Vô Diễm Tôn Giả mà buông bỏ. Phụ thân Vô Diễm Tôn Giả đã từng cứu sư tôn, hơn nữa hắn là đại đệ tử của sư tôn, sư tôn bình thường đối với hắn cực kỳ chiếu cố, tính khí hắn có chút hẹp hòi, ngươi đừng để ý , chỉ cần ngươi đã trở thành sư tôn đệ tử, cũng không cần lo lắng hắn sẽ làm gì ngươi"
Nhiếp Ly truyền âm cho Xích Mộc Tôn Giả nói ra: "Tôn giả, ta đã có tính toán."
Bắt Nhiếp Ly thỏa hiệp là không thể, cùng lắm thì hắn không bái sư.
Vô Diễm Tôn Giả cũng là người nhìn mặt mà nói chuyện, hắn thấy Thiên Vân thần tôn không nói gì, trong mắt hiện lên một vòng hàn quang, cười lạnh một tiếng nhìn về phía Nhiếp Ly nói: "Ngươi cho rằng Thiên Vân Thần Điện là địa phương nào, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao? Thật sự là buồn cười đến cực điểm, chỉ là một Thiên Mệnh cảnh giới mà còn phách lối!"
Nghe được lời Vô Diễm Tôn Giả nói Nhiếp Ly cũng không tức giận, lạnh nhạt nói: "Vị Tôn giả này, ta kính trọng Thiên Vân thần tôn, nguyện ý trở thành Thiên Vân thần tôn đệ tử, ta chỉ là đề ra yêu cầu của mình mà thôi, ta muốn hỏi ý Thiên Vân Thần Tôn, có đáp ứng hay không là vấn đề của Thiên Vân Thần Tôn, ngươi ở nơi này nói leo tựa hồ có chút quá phận a!"
"Ngươi" Vô Diễm Tôn Giả tức giận không thôi, nếu ở đại thế giới, một con kiến Thiên Mệnh cảnh dám nói vậy thì đã sớm chết rồi.
Bốn vị tôn giả khác không khỏi liếc nhìn Nhiếp Ly, hắn dám bật Vô Diễm Tôn Giả như vậy, thật là không phải dạng vừa.
Bốn vị này tôn giả tuy đối với Nhiếp Ly cảnh giác nhưng cũng không chủ động trêu chọc thị phi, bọn hắn sẽ không xen vào mà chỉ quan sát Nhiếp Ly.
Lại thấy Thiên Vân thần tôn cười cười nói: "Nhiếp Ly nói đúng, chiêu thu đệ tử vốn là chuyện phải được sự đồng ý của hai bên, coi như là ta, muốn chiêu thu đệ tử cũng phải nhìn hắn có nguyện ý hay không. Những người khác không có quyền ý kiến."
"Thế nhưng…" Vô Diễm Tôn Giả còn chưa cam tâm.Nhiếp Ly như vậy không thức thời, Thiên Vân thần tôn sao lại chấp nhận được a.
"Không cần nhiều lời" Thiên Vân thần tôn khẽ nhíu mày một cái, lộ ra vài phần khó chịu.
Chứng kiến Thiên Vân thần tôn biểu lộ, Vô Diễm Tôn Giả lập tức im lặng, hắn biết rõ Thiên Vân thần tôn đã có chút tức giận. Chỉ có thể cung cung kính kính đứng ở một bên.
"Nhiếp Ly, ta xem chữ của ngươi có một vô tự, ngươi giải thích thế nào?" Thiên Vân thần tôn nhìn về phía Nhiếp Ly khẽ cười nói, trong lòng muốn thầm thử thách hắn.
"Chữ này có ý tứ là thuận theo thiên đạo, thuận theo tự nhiên, vô vi vô bất vi, vô vi nhi hữu vi." Nhiếp Ly nói.
"Thuận theo thiên đạo" Thiên Vân thần tôn sửng sốt một chút, hắn cho là mình Hư Tĩnh vô vi lĩnh ngộ đã tương đối cao thâm. Không nghĩ tới Nhiếp Ly thuận theo thiên đạo, tựa hồ lại cao siêu hơn một chút, hắn không khỏi yên lặng lẩm bẩm, "Vô vi vô bất vi, vô vi nhi hữu vi". Sau một lát, hắn cảm khái một tiếng, "Quả nhiên cao thâm huyền ảo, ta tự nhận không bằng "
Nghe được Thiên Vân Thần Tôn nói, tất cả mọi người đều ngây ngẩn. Kể cả Xích Mộc Tôn Giả cũng kinh ngạc nghẹn họng.
Thiên Vân tôn giả lại còn nói chính mình tự than không bằng.
Thiên Vân tôn giả là ai a!
Hắn là Thần Tôn cấp cường giả. Vũ Thần Tông một trong ngũ đại cự đầu
Trong lòng Vô Diễm Tôn Giả , Xích Mộc Tôn Giả, Thiên Vân thần tôn là vô địch chí thượng tồn tại, Nhưng ở đạo niệm lĩnh ngộ lên, hắn lại nhận mình không bằng Nhiếp Ly cái này hoàn toàn lật đổ bọn họ nhận thức
Người này nhất định là từ đâu đạt được một bản bí tịch. Lấy ra lừa dối người mà thôi, Vô Diễm Tôn Giả trong nội tâm không khỏi nghĩ, hắn quả quyết sẽ không tin tưởng, Nhiếp Ly một cái Thiên Mệnh cảnh giới con sâu cái kiến có thể ở đạo niệm trước lĩnh ngộ được sâu như vậy. Nếu như Nhiếp Ly đạo niệm thật sự lĩnh ngộ được sâu như vậy, tu vi đã sớm đột nhiên tăng mạnh, làm sao bây giờ còn dừng ở Thiên Mệnh cảnh giới
Vô Diễm Tôn Giả cũng không biết Nhiếp Ly đạo niệm tu vi xác thực đạt đến trình độ kia, nguyên vốn phải là tu vi đột nhiên tăng mạnh, nói không chừng sớm đã đột phá đến Thiên Tinh cảnh, nhưng là vì một số rắc rối trong cơ thể, Nhiếp Ly tu vi chậm chạp không có thể đột phá.
Còn lại bốn người tôn giả hai mắt nhìn nhau sau đó, nhìn về phía Nhiếp Ly trong ánh mắt có thần sắc khác thường, bất kể như thế nào, Sư tôn chính miệng tự nhận không bằng, bọn hắn không thể không xem kỹ lại người thiếu niên trước mắt này, ít nhất cũng đem Nhiếp Ly đặt ở cùng một đắng cấp với họ.
"Thiên Vân thần tôn chê cười, ta chỉ là cơ duyên xảo hợp lấy được lĩnh ngộ mà thôi, cùng Thiên Vân thần tôn so sánh vẫn còn có chỗ thua kém." Nhiếp Ly nhanh chóng đáp, hắn cũng không thể nói mình là trọng sinh trở về a.
"Ngươi quá khiêm tốn rồi. Mặc dù là trong cổ tịch lấy được lĩnh ngộ, nhưng ngươi có thể đem cổ tịch lĩnh ngộ, ghi nhập vào chữ, đã là phi thường giỏi. Tuy chính ta tại đạo niệm không có gì để dạy ngươi, nhưng tại con đường tu luyện vẫn là có thể cho ngươi một ít chỉ điểm, nếu như ngươi nguyện ý thành đệ tử của ta, sau này Thiên Vân Thần Điện, ngươi có thể tự do đi lại, không bị bất luận kẻ nào quản thúc" Thiên Vân thần tôn mỉm cười nói ra.
"Cái kia liền cảm ơn sư tôn đại nhân" Nhiếp Ly vội vàng khom người nói ra, Thiên Vân thần tôn muốn thu hắn làm đệ tử, đoán chừng Minh vực Chưởng Khống Giả cũng sẽ không nói cái gì, hắn Cao hứng còn không kịp nha.
Không biết có bao nhiêu người muốn cùng Thiên Vân thần tôn tạo quan hệ, nhưng vì thân phận quá xa cách mà lui bước.
Bái Thiên Vân thần tôn làm sư phụ, đối chuyện hắn ở Vũ Thần Tông đứng vững trong tương lai, tuyệt đối có trợ giúp rất lớn.
"Hảo hảo tốt" Thiên Vân thần tôn ha ha phá lên cười, không thể nghi ngờ Nhiếp Ly là đệ tử hắn vừa lòng nhất từ trước đến nay.
Xích Mộc Tôn Giả cũng không khỏi có vài phần kinh ngạc, hắn hoàn toàn không nghĩ tới sư tôn lại đáp ứng điều kiện của Nhiếp Ly. Ở Thiên Vân thần điện từ trước tới nay, đây là một lần duy nhất phá lệ vì Thiên Vân thần tôn đối đệ tử quản thúc là phi thường nghiêm khắc, thế mà đối với Nhiếp Ly tựa hồ đặc biệt thoải mái.
Bốn vị tôn giả cồn lại cũng có chút ngoài ý muốn, xem ra Nhiếp Ly sẽ trở thành Thiên Vân thần điện đệ tử đặc biệt nhất, hơn nữa Thiên Vân thần tôn cực kỳ coi trọng Nhiếp Ly, sau này phải cùng vị tiểu sư đệ này hảo hảo giao hữu một chút.
Vô Diễm Tôn Giả trong mắt hiện lên một tia ghen tỵ cùng giận giữ, Nhiếp Ly xuất hiện làm hắn cảm thấy lớn lao uy hiếp, từ trước tới giờ hắn là Thiên Vân thần tôn đại đệ tử, là đệ tử được coi trọng nhất, nhưng hiện tại Thiên Vân thần tôn lại vì Nhiếp Ly đặc biệt phá lệ, rõ ràng cho thấy cực kỳ coi trọng.
"Những người khác đi ra ngoài đi, ta phải ở chỗ này cùng Nhiếp Ly thảo luận một chút đạo niệm" Thiên Vân thần tôn cười sang sảng một tiếng nói ra.
Đạt được Thiên Vân thần tôn chỉ thị, bọn người Xích Mộc Tôn Giả khom mình lui ra, Vô Diễm Tôn Giả căm tức nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, cũng lui xuống.
Nhiếp Ly ở lại trong đại điện cùng Thiên Vân thần tôn hàn huyên, nghiên cứu thảo luận đạo niệm mấy canh giờ liền.
Thiên Vân thần tôn hai mắt càng ngày càng sáng, Nhiếp Ly nói hết giúp hắn đều có ích lợi không nhỏ, hắn quả thực là đào được một khối bảo ngọc a tin tưởng lấy Nhiếp Ly thiên phú, không bao lâu, sẽ tỏa sáng chói mắt, thậm chí trở thành Vũ Thần Tông trụ cột trong tương lai cũng không phải không được
Nghĩ đến tình cảnh Vũ Thần Tông tràn đầy nguy cơ, Thiên Vân thần tôn đối Nhiếp Ly thì càng thêm dụng tâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.