Chương trước
Chương sau
Thiếu niên này đúng là hôn phu của Long Vũ Âm, Hồ Dũng.
"Nhiếp Ly, ngươi dám đả thương Long Vũ Âm, quả thực là không muốn sống chăng!" Hồ Dũng tiến lên một bước, bắt lấy cổ áo Nhiếp Ly.
"Các ngươi đều là Long Ấn Thế Gia hay sao?" Nhiếp Ly lạnh lùng nhìn bọn Hồ Dũng , hừ một tiếng.
"Hôm nay để ngươi chết cái minh bạch, ta là Hồ Dũng, là hôn phu Long Vũ Âm !" Hồ Dũng căm tức trừng mắt nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly có thị dáng vẻ không có sợ hãi, lại làm cho lửa giận trong lòng hắn hừng hực.
"hôn phu Long Vũ Âm? Chính là cái người bị Long Vũ Âm phế đi đúng không? Không nghĩ tới ngươi lại có thể biết vì Long Vũ Âm mà xuất đầu lộ diện?" Lục Phiêu nhìn sang Hồ Dũng ngay chổ đũng quần, lúc này cười to ba tiếng, "Đừng cho là uy hiếp của các ngươi hữu dụng, đừng cho là chúng ta không biết quy định Thiên Linh viện , ngươi nếu dám ở chỗ này động thủ, ta liền bội phục ngươi!"
Hồ Dũng thẹn quá hoá giận, cầm lấy cổ áo Nhiếp Ly, bộc lộ bộ mặt hung ác: "Đừng cho là ta không dám động tới các ngươi!"
"Vậy ngươi liền động thử xem!" Nhiếp Ly nhàn nhạt nhìn xem Hồ Dũng trả lời.
Hồ Dũng căm tức cực kỳ, hắn dẫn đến nhiều cao thủ cấp Thiên Mệnh như vậy, Nhiếp Ly căn bản đừng nghĩ có bất cứ cơ hội phản kháng nào, nhưng cái qy củ chết tiệt của Thiên Linh viện , hắn không thể tại thiên linh viện nội viện động thủ!
Hồ Dũng bỏ tay, nhìn Nhiếp Ly, trong đôi mắt hiện lên một tia hàn quang, nói: "Đừng tưởng rằng có viện quy, ta không thể làm gì các ngươi, cùng ta chơi, ngươi còn non lắm! Hồ Thiên, đem ba người bọn hắn đi,chúng tatìm chỗ bí mật nào đó hảo hảo tâm sự!"
"Vâng!" Hồ Thiên khóe miệng nở một nụ cười âm lãnh, "ba vị công tử, chúng ta đi thôi!"
Tuy nhiên bọn hắn không cách nào giết ba người Nhiếp Ly , bởi vì Thiên Linh viện là sẽ truy cứu, nhưng cho ba người Nhiếp Ly một chút giáo huấn vẫn là có thể.
Chín luồng khí tức của Thiên Mệnh cấp cường giả, ép tới Nhiếp Ly cùng Lục Phiêu không cách nào nhúc nhích, muốn cưỡng ép Nhiếp Ly ba người đi góc hẻo lánh, ngược lại với Tiêu Ngữ, không có chút nào ảnh hưởng, hắn cách bốn mệnh cũng chỉ có chỉ sai biệt một đường tơ, bất quá hắn lại không có hành động, đang suy nghĩ đối sách. Nếu như cưỡng ép hiếp động thủ, lấy hắn một người không cách nào đối phó nhiều Thiên Mệnh cấp cường giả như vậy.
Không nghĩ tới Hồ Dũng muốn lấy lại danh dự, rõ ràng dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy.
"A, xem ra ngươi cũng chỉ biết hành động như một đứa con nít." Nhiếp Ly khinh thường nhìn thoáng qua Hồ Dũng, "Tựa như ngươi đánh ta một cái, ta trả lại ngươi một cái, thật sự là quá ngây thơ!"
Chứng kiến Nhiếp Ly nhìn mình với ánh mắt khinh thường, Hồ Dũng quả thực căm tức cực kỳ, hắn cảm thấy sự khinh thị thật lớn, hắn hừ một tiếng: "Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng!"
"Ngươi cảm thấy ngươi hôm nay có thể mang ta đi với đám bọn họ sao? Đối phó các ngươi, ta thậm chí đều không cần tự mình ra tay!" Nhiếp Ly hai tay để ở trước ngực, khóe miệng khinh miệt mỉm cười nhìn Hồ Dũng.
"Ba người các ngươi đều là Thiên Mệnh cảnh giới cũng không đạt tới, hôm nay nếu ta mang không được các ngươi đi, ta kh6ong mang họ Hồ!" Hồ Dũng cả giận hừ một tiếng, hắn cảm giác mình đã đủ khoa trương, nhưng không nghĩ tới Nhiếp Ly so với hắn còn phải hung hăng càn quấy hơn mấy lần, đối mặt với bọn hắn nhiều người như vậy, rõ ràng còn dám nói mình như vậy, "Đem ba người bọn hắn mang đi!"
Hồ Dũng vừa dứt lời , đã thấy một thanh âm tang thương trầm thấp từ phía sau vang lên: "Hồ công tử, ba người này ngươi chỉ sợ ngươi không mang đi được!"
"Hôm nay ta muốn đem ba người bọn hắn đi, ta xem ai dám ngăn trở!" Hồ Dũng tức giận mắng một tiếng, hắn ngược lại muốn xem xem hôm nay ai dám lên tiếng cản hắn! Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua,ánh mắt không khỏi hơi chậm lại.
Chỉ thấy hai thân ảnh hướng bọn họ chậm rãi đã đi tới, hai người kia Hồ Dũng cũng biết, một người tên là Nam Môn Thiên Hải, một người tên là Hoàng Vũ, đều là trưởng lão cao tầng của Thiên Linh viện , coi như là cao tầng thế gia Hồ thị bọn hắn thấy, cũng phải khách khách khí khí . Hơn nữa bản thân Hồ Dũng cũng là Thiên Linh viện đệ tử, bị Thiên Linh viện quản thúc!
"Hồ công tử, tại đây là Thiên Linh viện nội viện, chỉ sợ không tới lược các ngươi tùy ý làm bậy. Ba người này đều là thiên tài trẻ tuổi của Thiên Linh viện, bất luận kẻ nào cũng không được ra tay với họ, coi như bọn họ phạm sai lầm, cũng phải do thiên linh viện chấp pháp đường trách phạt." Hoàng Vũ nhìn về phía Hồ Dũng, trầm giọng nói, "Hồ công tử cũng là đệ tử Thiên Linh viện, bất kể là bây giờ hay là về sau, dám cả gan công nhiên làm trái với quy củ Thiên Linh viện, đến lúc đó hình phạt ngươi tự gánh lấy!"
Hồ Dũng trong nội tâm phiền muộn cực kỳ, hắn giờ mới hiểu được, mình bị Nhiếp Ly tính kế.
Hôm nay có hai người Nam Môn Thiên Hải cùng Hoàng Vũ , hắn nhất định là không có biện pháp động đến Nhiếp Ly, hơn nữa bị hai vị này nhìn chằm chằm vào, về sau cũng đừng nghĩ đến xuất thủ. Hồ Dũng trong nội tâm phẫn uất cực kỳ, hung dữ trừng mắt liếc ba người Nhiếp Ly.
"Vừa rồi Hồ công tử nói không mang chúng ta đi, công tử có hay không cũng nên tìm một họ mới cho mình a!" Lục Phiêu cười tủm tỉm nhìn Hồ Dũng.
"Các ngươi chờ coi, ta sẽ không để cho các ngươi đắc ý lâu đâu, nhất là đã đạt đến Thiên Mệnh cảnh giới, các ngươi bước ra khỏi Thiên Linh viện, nếu không đi ra ngoài một lần chết một lần!" Hồ Dũng căm tức mắng, nhìn lướt qua thủ hạ nói, "Chúng ta đi!"
Một đám người hung hăng lia6c1 ba người Nhiếp Ly ba người rồi xoay người ly khai.
Ý tứ của Hồ Dũng là, chờ đến khi bọn hắn đạt đến Thiên Mệnh cảnh giới ,lúc bọn Nhiếp Ly tiến hành đi ra ngoài rèn luyện liền sẽ đối với ba người Nhiếp Ly động thủ. Bất quá thời điểm đó, Nhiếp Ly đã đem mệnh hồn ký thác tại thiên linh viện hồn trong điện rồi, đến lúc đó thích thì chiến, ai sợ ai? Nhiếp Ly khóe miệng mỉm cười nghĩ , hắn còn chưa bao giờ sợ ai!
Hồ Dũng tối đa cũng chỉ là chặn đánh thoáng một lúc khi ba người Nhiếp Ly tu luyện mà thôi! Muốn ngăn cản Nhiếp Ly đột phá đến Thiên Tinh cảnh,Hồ Dũng không khỏi cũng quá đề cao mình rồi.
Hồ Dũng lúc mang người rất uy phong, thời điểm rời đi ít nhiều có chút ý tứ cụp đuôi, Hồ Dũng cũng rất phiền muộn a, Long Vũ Âm bị người ta khi dễ, hắn tới ra mặt kết quả cũng không thu được gì.
Thế nhưng mà Thiên Linh viện hai vị trưởng lão đều đang ở đó, bọn hắn cũng chỉ có thể tức tối rời đi .
Ánh mắt Nam Môn Thiên Hải cùng Hoàng Vũ nhìn theo hướng Hồ Dũng đi sau đó thu hồi lại, chỉ thấy Nam Môn Thiên Hải lấy ra một tờ giấy, trầm giọng nói: "Ba người các ngươi cũng thế, ở trong học viện, lấy tu luyện làm chủ, khắp nơi gây chuyện thị phi, còn ra thể thống gì! Nếu là lấy sau còn dám tái phạm như vậy làm càn, vậy trục xuất khỏi Thiên Linh viện!"
"Trường lão đại nhân, cái này không là vấn đề của chúng ta a, là bọn hắn chủ động khiêu khích!" Lục Phiêu lập tức kêu oan đạo, nghĩ thầm trưởng lão này trái phải cũng chẳng phân biệt được ah.
"Ruồi bọ không bâu vào quả trứng thối! Các ngươi như không chủ động gây chuyện, phiền toái như thế nào lại vô duyên vô cớ tìm đến các ngươi?" Nam Môn Thiên Hải hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nghiêm nghị đảo qua ba người bọn hắn.
Bên cạnh Hoàng Vũ đối với ba người Nhiếp Ly ôn hòa cười nói: "Ba người các ngươi thiên phú đều coi như không tệ, về sau tiền đồ vô lượng, cho nên càng phải khiêm tốn, Long Ấn Thế Gia, Hồ thị thế gia căn bản không phải các ngươi trêu chọc nổi, các ngươi về sau vẫn là nhường nhịn nhiều hơn đi, nhỏ không nhịn sẽ hư việc lớn!"
Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ nhìn nhau, bọn họ đều là người thông minh, hai vị trưởng lão này một vai phản diện, một vai chính diện, ý tứ rất rõ ràng, tựu là để cho bọn họ không cần cùng Long Vũ Âm, Hồ Dũng qua lại là được rồi.
Kỳ thật Nhiếp Ly tại Thánh Linh tiên cảnh, cũng đã tính toán đã đến, mình ở Thánh Linh Thiên bảng biểu hiện chói mắt như vậy, so Long Vũ Âm còn mạnh hơn nhiều như, không có đạo lý cao tầng Thiên Linh viện hoàn toàn không biết, như vậy hắn cho vũ nhục, dạy dỗ Long Vũ Âm một tí,đám cao tầng Thiên Linh viện cũng sẽ nghĩ cách hóa giải. Dù sao Thiên Linh viện đối thiên tài là phi thường xem trọng!
Quả nhiên thời điểm Hồ Dũng tìm tới, hai vị trưởng lão vật liền xuất hiện. Trưởng lão tuy so sánh với thái thượng trưởng lão rất gần nhau, nhưng cũng là người của Vũ Thần Tông bên trong so sánh có phân lượng hơn.
"Đa tạ hai vị trưởng lão chỉ điểm, chúng ta sẽ không chủ động gây chuyện, nhưng nếu có người ngang ngược vô lý, tìm chúng ta gây phiền toái, chúng ta đây cũng không có thể một mặt nhường nhịn, như vậy bọn hắn chỉ biết được một tấc lại muốn tiến một thước!" Nhiếp Ly có chút phản kháng nói.
Nam Môn Thiên Hải cùng Hoàng Vũ nhìn nhau, thầm cười khổ, thiên tài quả nhiên đều cũng có khí chất, Nhiếp Ly nói không mềm không cứng, dựa theo ý tứ của Nhiếp Ly, nếu như Long Vũ Âm hay Hồ Dũng lại đến tìm đếm, Nhiếp Ly vẫn là sẽ động thủ.
Tiêu Ngữ ở một bên gật đầu nói: "Nếu có những người này ngang ngược vô lý, chúng ta có quyền tự vệ, cũng tỷ như hôm nay, Hồ Dũng bọn người muốn mang bọn ta đến góc hẻo lánh ở bên trong ra tay với chúng ta, nếu như không phải hai vị trưởng lão đến đây, không biết hậu quả sẽ như thế nào! Hành vi như thế, chúng ta làm sao nhịn?"
Nam Môn Thiên Hải ở một bên trầm giọng nói: "Nếu có người muốn tìm các ngươi gây phiên phức, chúng ta tự nhiên sẽ giúp các ngươi hóa giải, bất quá đề nghị của ta là, các ngươi tương lai tiền đồ vô lượng, không nên đem tinh lực tiêu hao vì những chuyện như thế, chúng ta Vũ Thần Tông còn có rất nhiều địch nhân, các ngươi đều là thiên tài của Vũ Thần Tông, càng cần phải đoàn kết mới được!"
Nhiếp Ly chỉ chờ Nam Môn Thiên Hải nói những lời này.
"Nếu trưởng lão nguyện ý vì chúng ta ra mặt, vậy dĩ nhiên không thể tốt hơn , chúng ta mới chẳng muốn cùng những người nhàm chán kia tốn thời gian !" Nhiếp Ly cười nói.
"Chúng ta sẽ xem biểu hiện của các ngươi !" Nam Môn Thiên Hải hừ một tiếng.
Hai vị trưởng lão quay người ly khai.
Nhiếp Ly đưa mắt nhìn hai Nam Môn Thiên Hải ly khai, mỉm cười, quay sang nhìn thoáng qua Tiêu Ngữ cùng Lục Phiêu nói: "Chúng ta trở về đi, đợi chương trình học hoàn tất, liền tiến vào thứ địa điểm thí luyện thứ hai! Có hai trưởng lão bảo kê, sẽ không có người dám động tay động chân với chúng ta, bằng không thì hai vị kia trưởng lão liền nuốt lời rồi!"
Nghe được Nhiếp Ly nói..., Tiêu Ngữ không khỏi cười một tiếng, Nhiếp Ly thật đúng là sẽ cầm lông gà làm thành mũi tên ah.
Xa xa Nam Môn Thiên Hải cùng Hoàng Vũ bước chân thoáng dừng một chút.
"Lão vũ, chúng ta là không phải là bị tiểu tử này tính kế à?" Nam Môn Thiên Hải cười khổ một cái, nhìn về phía Hoàng Vũ hỏi.
Hoàng Vũ giang tay ra, nói: "Hẳn là vậy, tiểu tử kia tuyệt đối đã tính toán đến, hắn ở Thánh Linh tiên cảnh biểu hiện như vậy, nhất định sẽ có ngày cao tầng của linh viện chú ý, cho nên thời điểm đối mặt Hồ Dũng không có sợ hãi."
"Ta xem Tiêu Ngữ thay bọn hắn điền bản khai(câu này không biết viết lại thế nào,có ai biết thì cho ý kiến mình sửa lại),bọn hắn còn mới 14 tuổi, chờ thêm hết năm, tối đa cũng mới mười lăm tuổi, bộ dạng lại rõ ràng giảo hoạt như thế." Nam Môn Thiên Hải buồn bực nói, "Long Vũ Âm, Kim Diễm đều là lớp trẻ ưu tú. Nhưng là theo hắn tựa hồ bọn họ còn kém một chút ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.