Nghe được Nhiếp Ly nói, một ít người đã toát ra dáng vẻ hung ác, nhưngnhìn bên cạnh thấy Tiêu Cuồng cùng Tiêu Dương, nên nhịn xuống không cóđộng thủ. Bọn hắn không quan tâm đến trình trạng Thiên Vận bộ lạc, màbọn hắn chỉ nghĩ làm sao để đạt được càng nhiều nữa lương thực, thì tàiphú sẽ tăng lên.
Thần sắc bình tĩnh Nhiếp Ly, nhìn về Tiêu Cuồng cùng Tiêu Dương nói: "Nhịvị, vật ta muốn đã thu mua xong, tạm thời xin lỗi không thể tiếp nhậnđược nữa!" Nhiếp Ly không muốn tốn quá nhiều thời gian ở chỗ này nữa, dù sao thời gian của hắn, phải tranh thủ thời gian tu luyện.
Sau khi nói xong, Nhiếp Ly trực tiếp ly khai.
Nhiếp Ly đi rồi, nơi đây lâm vào tình trạng trầm mặc.
"Tiêu Dương, ngươi nghĩ lời nói của tên Nhiếp Ly này là thật hay giả?" Tiêu Cuồng mở miệng nói ra.
Tiêu Dương nhìn thoáng qua Tiêu Cuồng, bình thường Tiêu Cuồng phô trươngương ngạnh, khó mà hạ xuống tư thái đến hỏi thăm hắn. Tiêu Dương cườinhạt nói: "Là thật là giả, Tiêu Cuồng Thiếu gia hẳn là có thể phân biệt, hắn hoàn toàn không cần phải gạt chúng ta, Thiên Vận bộ lạc chúng tanghèo như vậy. Nhiếp Ly coi như là dùng một túi gạo đổi một trăm khốiTử Yên Thạch, cũng sẽ có rất nhiều người liên tục không ngừng đem Tử Yên Thạch mà đưa cho hắn, hắn lại nguyện ý dùng một túi gạo đổi mười khốiTử Yên Thạch, là hắn đần sao? Rõ ràng không phải, chẳng qua hắn thấyngười bộ lạc chúng ta đáng thương nên tiếp tế cho chúng ta mà thôi!"(thằng này vậy mà giỏi tỉnh táo phân tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-than-ky/1381492/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.