Chương trước
Chương sau
Nhiếp Ly cùng Tiếu Ngưng Nhi đứng lên, dưới sự dẫn dắt của Diệp Duyên Thủy Tổ, tiến sâu vào bên trong Thiên Huyễn Thánh Cảnh.
Một đường đi vào sâu trong Thiên Huyễn Thánh Cảnh, trong đầu không ngừng xuất hiện đủ loại ảo giác, giống như có trăm ngàn con Yêu thú từ bốn phương tám hướng đánh tới.
Bất quá loại ảo giác cấp thấp này, đối với Nhiếp Ly không hề có ảnh hưởng, bởi vì tâm tính Nhiếp Ly lúc này rất là kiên định.
Một bên Tiếu Ngưng Nhi vì đối kháng loại này ảo giác, sắc mặt nàng có chút trắng bệch, mồ hôi thấm ướt y phục. Trước kia những người đã đi vào Thiên Huyễn Thánh Cảnh cũng không dám đi sâu đến như vậy, Thiên Huyễn Thánh Cảnh càng đi vào bên trong, càng nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.
Nhiếp Ly cảm giác được, xa xa có một cỗ sát khí đậm đặc đập vào mặt.
Đó là khí tức của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm!
Chỉ là cái khí tức đáng sợ này, cũng đã làm cho người ta có thật nhiều áp lực rồi!
Hóa ra chủ thể của Thiên Huyễn Thánh Cảnh, chính là chỗ này lấy Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm làm trung tâm! Toàn bộ Thiên Huyễn Thánh Cảnh vận hành hay tạo ra những ảo giác kia là từ Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm phát ra!
Mắt thấy sát khí như muốn công kích vào linh hồn của Ngưng Nhi, Nhiếp Ly đột nhiên quát to một tiếng, tựa như Sấm vang, oanh kích vào bên trong Linh Hồn Hải của Tiếu Ngưng Nhi, Tiếu Ngưng Nhi rùng mình, đầu óc lập tức thanh tỉnh trở lại.
"Không có sao chứ?" Nhiếp Ly nhìn xem Tiếu Ngưng Nhi khẽ mỉm cười nói.
"Ân, cám ơn ngươi, Nhiếp Ly!" Tiếu Ngưng Nhi cảm kích nhìn Nhiếp Ly, nếu như không phải Nhiếp Ly hỗ trợ, nàng sợ sẽ rơi vào trong cái sát khí đáng sợ kia.
trên người Tiếu Ngưng Nhi quần áo hơi mỏng, lại vì mồ hôi thấm vào, dán trên làn da non mịn, hiện ra cái dáng gợi cảm động lòng người, ngực nhô cao to tròn, cứ như ngạo nghễ thách thức cặp mắt người nhìn. (thằng cha ốc lúc nào cũng lấy hình tượng mồ hôi ướt áo mà tả dáng với ngực)
Ngưng Nhi càng ngày càng mê người rồi, Nhiếp Ly ngẩn ngơ, lúng túng sờ lên cái mũi, thu hồi ánh mắt.
Cảm giác được ánh mắt Nhiếp Ly nhìn mình, Tiếu Ngưng Nhi khuôn mặt đỏ bừng, cúi đầu xuống, tuy rằng rất ngượng ngùng, nhưng mà nội tâm của nàng mơ hồ có vài phần vui mừng."Diệp Duyên Thủy Tổ, ta nếu như có thể hàng phục Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, ngươi sẽ đi theo ta, không nuốt lời nhé?" Nhiếp Ly tranh thủ thời gian chuyển hướng chủ đề, đối với Diệp Duyên Thủy Tổ nói.
"Đương nhiên." Diệp Duyên Thủy Tổ ngạo nghễ nói, "Ta nói lời giữ lời! Nếu như ngươi thật có thể đủ hàng phục Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, ta đây cũng không cách nào có thể tiếp tục lưu lại bên trong Thiên Huyễn Thánh Cảnh, bởi vì linh hồn của ta phụ thuộc vào Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, mới không tiêu tán. Bất quá tiểu tử, ta khuyên ngươi một câu, đều muốn rút Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm ra cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy!"
" chuyện này rất đơn giản!" Nhiếp Ly lơ đễnh, cười nhạt một tiếng nói.
Diệp Duyên Thủy Tổ cảm thấy buồn bực, Nhiếp Ly cứ như là đã tính trước mọi thứ.
Nếu như Nhiếp Ly thật sự rút Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm ra, ly khai Thiên Huyễn Thánh Cảnh, đi xem thế giới bên ngoài cũng không tệ!
Theo thời gian trôi qua, rút cuộc cũng đã tới gần trung tâm Thiên Huyễn Thánh Cảnh, xa xa trên một tòa tế đàn cổ xưa, một thanh Thần Kiếm xuất hiện trước mắt Nhiếp Ly, cái thanh Thần Kiếm này toàn thân chìm trong ánh sáng lôi điện chói lòa, từng tiếng sấm nổ mạnh truyền đến.
sát khí thật Đáng sợ!
Thần Kiếm có linh tính, mặc dù là khoảng cách hơn trăm mét, vẫn có thể làm cho người nhìn có cảm giác được hàn ý thấu xương.
" Đây là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm?" Tiếu Ngưng Nhi không khỏi cảm thán, mặc dù là khoảng cách xa như vậy, nàng vẫn có thể cảm giác được sự áp bách lên Linh hồn rất mạnh, đi lên trước một bước cực kỳ khó khăn.
Tuy rằng cảm nhận được sự áp bách lên Linh hồn, nhưng đồng thời Tiếu Ngưng Nhi cũng cảm giác được, Linh hồn lực của chính mình tại thời khắc này đang nhanh chóng phát triển, Phong Lôi Dực Long Quyết trong người nhanh chóng vận chuyển, Linh Hồn Hải ở bên trong, hình như có Giao Long bay lượn.
Một lát, Linh Hồn Hải bỗng nhiên bộc phát, cuồn cuộn phóng tới tứ chi và các mạch máu của Tiếu Ngưng Nhi.
Oanh, đầu óc trở nên đặc biệt minh mẫn.
Đột phá!
Bạch ngân Ngũ tinh!
Phong Lôi Dực Long Quyết là hình công pháp tu luyện tinh tiến rất mau, tốc độ tu luyện so với Thiên Đạo Thần Quyết của Nhiếp Ly còn phải nhanh hơn nhiều, nhờ Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm dẫn dắt, cộng với bản thân Tiếu Ngưng Nhi đã đạt đến Hồn lực hóa hình, tu vi nhờ thế mà tăng lên nhanh kinh người.
Khoảng cách Hoàng Kim cấp, cũng chỉ còn một chút thôi!
Tuy rằng tu vi không đạt tới Hoàng Kim cấp, nhưng mà Tiếu Ngưng Nhi tu luyện công pháp quá mức cường đại, ngay cả cường giả Nhất tinh Nhị tinh Hoàng kim cấp, cũng chưa hẳn là đối thủ của Tiếu Ngưng Nhi.
Thấy tu vi của Tiếu Ngưng Nhi đột nhiên tăng mạnh, Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười, hôm nay Ngưng Nhi, đã có đầy đủ năng lực thoát khỏi số mệnh kiếp trước rồi.
"Sử dụng Yêu Linh này dung hợp đi." Nhiếp Ly đưa cho Ngưng Nhi một khối Yêu Linh chi thạch.
"Đây là cái gì?" Ngưng Nhi nghi ngờ nhìn Yêu Linh chi thạch.
"Phong Lôi hệ đấy, Phong Lôi Thiên Tước, Yêu Linh có được Thần cấp phát triển tính!" Nhiếp Ly nói qua, đã đặt vào trong tay Ngưng Nhi.
"Nhiếp Ly, ta. . ." Tiếu Ngưng Nhi ngẩng đầu, trong đôi mắt hình như có lệ lập loè, Nhiếp Ly đối với nàng tốt như vậy, nàng cũng không biết nên như thế nào báo đáp.(hiến thân thôi chứ làm thao)
Nhiếp Ly vỗ vỗ bả vai Tiếu Ngưng Nhi, khẽ mỉm cười nói: "Tranh thủ thời gian dung hợp đi, với thực lực của ngươi bây giờ, lại dung hợp thêm Phong Lôi Thiên Tước, chỉ sợ cả ta cũng không phải là đối thủ của ngươi!"
Vì đi theo bước chân của Nhiếp Ly, vì có một ngày có thể cùng Nhiếp Ly sóng vai!
Tiếu Ngưng Nhi tiếp nhận Yêu Linh chi thạch Phong Lôi Thiên Tước, bắt đầu dung hợp.
"Tiểu tử, ngươi thậm chí ngay cả Yêu Linh Phong Lôi Thiên Tước đều có thể cho đi, bất quá Thần cấp phát triển tính là có ý gì?" Diệp Duyên Thủy Tổ nhíu mày hỏi.
" tại sao Ta phải nói?" Nhiếp Ly giang tay ra nói.
"Ngươi. . . Không cần ngươi nói!" Diệp Duyên Thủy Tổ hừ hừ rồi hai tiếng.
Nhìn thoáng qua bên cạnh Tiếu Ngưng Nhi, Nhiếp Ly ngẩng đầu, hướng về Thiên Vẫn Phong Lôi kiếm đi đến.
Chứng kiến Nhiếp Ly từng bước một mà tiếp cận Thiên Vẫn Phong Lôi kiếm, Diệp Duyên Thủy Tổ cũng im lặng , ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly có thể hay không nhổ Thiên Vẫn Phong Lôi kiếm ra?
theo lẽ thường mà nói, Nhiếp Ly chỉ là một Yêu Linh Sư Bạch ngân cấp, thậm chí ngay cả Hoàng Kim cấp cũng không thể, làm sao có thể rút Thiên Vẫn Phong Lôi kiếm ra? muốn khống chế Thiên Vẫn Phong Lôi kiếm, ít nhất cũng phải là Yêu Linh Sư Truyền Kỳ cấp!
Nhưng mà, Diệp Duyên Thủy Tổ cũng không dám xác định, Nhiếp Ly đến cùng có thể làm được hay không.
Bởi vì Nhiếp Ly gia hỏa này quá sức yêu nghiệt, bất kể là công pháp tu luyện, hay là các loại năng lực độc đáo, hoặc là học thức uyên bác, đều vượt ra phạm trù lý giải của hắn. Diệp Duyên Thủy Tổ hầu như nghĩ rằng, Nhiếp Ly là một lão yêu quái sống mấy trăm năm. Khoảng cách với Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm còn năm mươi mét, một cỗ áp bách kinh khủng đập vào mặt.
Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm chém giết vô số Yêu thú, máu huyết Yêu thú đã ngấm vào kiếm vì thế nó đã trở nên đặc biệt cường đại, đồng thời nó cắn nuốt vô số Yêu Linh trờ thành một thanh kiếm có Kiếm Hồn cường đại, tràn đầy sát khí đáng sợ.
sát khí Đáng sợ, tựa như sóng to gió lớn cuốn tới, giống như muốn đem hết thảy đều nuốt sống.
Không hổ là Thượng cổ Thần Kiếm!
Nếu như là Yêu Linh Sư bình thường, dù là đã là đạt đến Hắc kim cấp bậc, đứng trước cỗ sát khí đáng sợ này, sợ rằng tinh thần cũng sẽ hỗn loạn mà chết.
Thời điểm sát khí hướng Nhiếp Ly oanh tạc, Nhiếp Ly khẽ quát một tiếng, nhanh chóng triệu hoán ra Ảnh Yêu Linh, thân thể nhanh chóng biến hóa, sau đó sử dụng chiến kỹ Hư Hóa.
Thân thể chậm rãi biến mất.
sát khí giống như thực chất, từ từ đi qua trên người Nhiếp Ly, nhưng không có tạo thành bất luận gì đến Nhiếp Ly.
Thấy như vậy, đồng tử Diệp Duyên Thủy Tổ co rút lại, hắn có thể cảm giác được, Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly tồn tại hai Yêu Linh, bất quá hắn cũng không biết cái hai Yêu Linh kia rút cuộc là gì, cho đến giờ phút này, hắn nhìn Nhiếp Ly thi triển Yêu Linh chiến kỹ, hắn hít hà một hơi kinh ngạc.
"Lại là Ảnh Yêu Linh!" Diệp Duyên Thủy Tổ nghĩ đến đại danh Ảnh Yêu Linh, da đầu không khỏi run lên.
đã lâu từ thời đại Hắc ám, Ảnh Yêu là một Yêu Linh phi thường cường đại sống thành một quần thể, phàm là người dung hợp Ảnh Yêu Linh, tất cả đều là thích khách cực kỳ lợi hại, coi như là Truyền kỳ Yêu Linh Sư, cũng rất khó phòng bị. Truyền kỳ Yêu Linh Sư Chết bởi lưỡi dao sắc bén của Ảnh Yêu Linh là vô số kể.
Về sau Ảnh Yêu linh gần như diệt vong, Yêu Linh Sư dung hợp Ảnh Yêu Linh càng ngày càng ít.
Không nghĩ tới đến ngày nay, rõ ràng lại thấy được một người dung hợp Ảnh Yêu Linh!
"Khó trách tiểu tử này chắc chắc có thể rút Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm ra, quả nhiên đến có chuẩn bị!" Diệp Duyên Thủy Tổ âm thầm cảm khái một tiếng.
Nhiếp Ly thi triển Hư Hóa, chậm rãi nhích tới gần Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, từng bước một mà bước lên tế đàn, lúc hắn đi đến cách Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm còn có hai mét, thân thể Nhiếp Ly chậm rãi hiện ra, đứng trên tế đàn, đã không có cảm giác được sát khí của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm nữa rồi.
Nhiếp Ly cũng không tiếp tục Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, mà ngồi xếp bằng trên tế đài, từng cỗ một Linh hồn lực nhập vào cơ thể, hướng Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm oanh kích.
Ô...ô...n...g!
Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đột nhiên nổ to... bắt đầu, phát ra âm thanh Lôi điện kinh khủng rít gào.
Ngàn vạn con Yêu thú Yêu Linh, hóa thành từng đạo Lôi quang, hướng đến Nhiếp Ly oanh kích.
"Tới vừa đúng lúc!" trên người Nhiếp Ly, một Yêu Linh chậm rãi bay lên, là Hổ Nha gáu trúc, Hổ Nha gấu trúc thủ hộ bên người Nhiếp Ly, cùng những Yêu Linh kia chiến đấu kịch liệt.
Trong lúc đó một cái Yêu Linh xông vào bên trong Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly.
Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly giống như là Kình Ngư đang mở miệng, trực tiếp đem Yêu Linh kia nuốt.Trực tiếp đem Yêu Linh kia nghiền ép nát bấy, Yêu Linh bên trong ẩn chứa Linh hồn lực, tất cả đều bị hấp thu, hóa thành năng lượng cho Nhiếp Ly dùng.
Cứ thế một lát, lại có một Yêu Linh xông vào Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly.
Hổ Nha gấu trúc gắt gao canh giữ bên ngoài Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly, mỗi lần chỉ thả một Yêu Linh tiến đến.
Nhiếp Ly không ngừng mà thôn phệ Yêu Linh, tu vi không ngừng tăng lên, Bạch ngân Tứ tinh, Bạch ngân Ngũ tinh, thời gian dần qua đạt đến ngưỡng Yêu Linh Sư Hoàng kim.
Vô số Yêu Linh bị nghiền nát, Linh hồn lực bị Nhiếp Ly ngưng tụ thành một nhúm, như là một sợi dây thừng, hướng Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm bay tới.
Oanh oanh oanh!
Linh hồn lực cùng Lôi quang chung quanh Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, không ngừng oanh kích một chỗ, một lần lại một lần mà nổ tung.
Thấy một màn như vậy, Diệp Duyên Thủy Tổ lúc này đã hiểu ra, nguyên lai Nhiếp Ly đang dùng loại phương pháp này để chế ngự Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.