Chương 53 : Về nhà Nhiếp Ly đã nhận ra ánh mắt Thẩm Tú, khóe miệng hơi hơi nhếch, đuổi Thẩm Tú đi chỉ là hắn không thích người của thần thánh thế gia, thực ra hắn không xem Thẩm Tú là đối thủ của mình, Thẩm Tú chỉ là bước đầu tiên trong toàn bộ mục tiêu đối phó Thần Thánh thế gia của hắn! tuy rằng Nhiếp Ly trêu chọc Thần Thánh thế gia, nhưng Thần Thánh thế gia hẳn là sẽ không đem quá nhiều tinh lực đặt ở trên người hắn, bởi vì trong mắt của các đại cao tầng của Thần Thánh thế gia Nhiếp Ly như là một con mèo con không thể uy hiếp được bọn họ ! nhưng phỏng chừng bọn họ sẽ phát hiện ra sớm thôi, nếu bọn họ vẫn còn tự tìn như thế thì cuối cùng chính con mèo con đó sẽ làm cho bọn họ tan biến. Trải qua trong khoảng thời gian tu luyện sau này, lực lượng cơ thể của Nhiếp Ly đã đạt tới 589, linh hồn lực đột phá 600, đã đạt tới Bạch Ngân cấp. Một khi bước vào Bạch Ngân cấp bậc, hiện tại Nhiếp Ly có thể dung hợp được một yêu linh Nhiếp Ly đã lựa chọn tốt cho mình yêu linh thứ nhất, mặt khác Nhiếp Ly còn chuẩn bị đi đấu giá hội,mua cho Tử Vân, Ngưng Nhi, Đỗ Trạch, Lục Phiêu một yêu linh thích hợp, như vậy nhóm người bọn họ này thực lực là có thể bay lên một tầng khác. Bất quá tạm thời Nhiếp Ly đem chính mình ngụy trang thành một Yêu Linh sư Thanh Đồng một sao! Một lát sau, khảo thí lớp võ giả học đồ sơ cấp kết thúc, hướng đi của những đệ tử trong tương lai cũng đều đã xác định. Rất nhanh , tin tức Thẩm Tú đạo sư từ chức vị đạo sư, rời Thánh Linh học viện từ bên trong truyền ra bên ngoài học viên, ánh mắt mỗi người nhìn về phía Nhiếp Ly đều có chút khác thường chung quy sự tình đệ tử đuổi đạo sư đi, vẫn là lần đầu tiên bọn họ thấy. Một ít đệ tử trăm phương nghìn kế muốn tiếp xúc Nhiếp Ly, muốn đi theo Nhiếp Ly, tuy rằng Nhiếp Ly chỉ là một Yêu Linh sư Thanh Đồng một sao, thế nhưng Nhiếp Ly lý giải đối các loại tri thức về yêu linh đã siêu viễn hơn một ít đạo sư, đi theo Nhiếp Ly tu vi cả đám bạo tăng, bọn họ đỏ mắt cũng là thực bình thường. Những người muốn tiếp xúc với Nhiếp Ly hoàn toàn do Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu cản lại, Nhiếp Ly vẫn là tương đối cẩn thận, hắn chiêu nạp một ít người, đều là kiếp trước có một chút ấn tượng, tương đối trung thành , thiên phú thì tính sau, mấu chốt là phải đáng tin. Bất quá dù cho như vậy, số người đi theo Nhiếp Ly cũng đạt tới hơn 26 người! Khảo thí cuối năm kết thúc, thư tiến vào thiên tài cũng được gửi đi , Nhiếp Ly hít sâu một hơi, thời điểm này nên trở về gia tộc , nghĩ đến kiếp trước thời điểm rút lui một số lượng lớn tộc nhân ngã chết trên đường tháo chạy trước mặt mình, Nhiếp Ly trong lòng không khỏi chua xót, có một cảm giác đau xót. Rốt cuộc đợi đến ngày nghỉ Thánh Linh học viện! Ánh mắt Nhiếp Ly xa xăm, kiếp trước ký ức như thủy triều như vậy tràn lên. Sau một lát, Nhiếp Ly cười to, nếu hắn trở lại, tộc nhân hắn sẽ không như trước qua lại lo lắng đề phòng từng ngày, các địch nhân xưa chờ đi sẽ phải quỳ xuống đất run rẩy. Thánh Linh học viện tạm nghỉ , đối với Quang Huy chi thành cũng là một đại sự, bởi vì tại Quang Huy chi thành đệ tử đến Thánh Linh học viện trường vẫn là khá nhiều , ngày nghỉ Thánh Linh học viện, rất nhiều đệ tử đều có thể cùng đoàn tụ với mọi người trong nhà. Từng đám đệ tử lục tục ly khai Thánh Linh học viện. “Nhiếp Ly, đây là tặng cho ngươi , hi vọng ngươi khi thấy nó liền nhớ tới ta ! chúng ta sau học kỳ gặp lại !” Tiêu Ngưng Nhi đưa cho Nhiếp Ly một khối Hồng Ngọc, khối Hồng Ngọc này .tạo hình phi thường tinh xảo, Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn, phát hiện mặt Tiêu Ngưng Nhi đỏ au mà chạy mất. Tại Thánh Linh đại lục, Hồng Ngọc đại biểu cho tình cảm nữ nhân. Nhìn bóng dáng yểu điệu của Tiêu Ngưng Nhi, Nhiếp Ly không khỏi cười khổ, hắn biết Tiêu Ngưng Nhi đã có tình cảm với hắn, ai có thể nghĩ băng sơn mỹ nhân kiếp trước kia, có thể ôn nhu như vậy. Ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Diệp Tử Vân mỉm cười nhìn Nhiếp Ly, lại nhìn Tiêu Ngưng Nhi xa xa, nói:“Ngưng Nhi thích ngươi như vậy, ngươi vì cái gì không đáp ứng nàng?” Nhiếp Ly đem khối Hồng Ngọc kia thu vào không gian giới chỉ, nhìn Diệp Tử Vân, nói:“Chỉ tiếc, ta thích ngươi rồi!” Hai kiếp tình duyên, Nhiếp Ly tâm sẽ không thay đổi , Nhiếp Ly đã đem tâm ý chính mình nói cho Ngưng Nhi , nhưng là Ngưng Nhi thủy chung không muốn buông tay. Diệp Tử Vân mặt đỏ bừng, mắng:“Nhiếp Ly, ngươi lại nói chuyện như vậy với ta...... Đừng cho là ta là dễ tin người nhé!” Lúc này Diệp Tử Vân không khỏi nhớ tới bên trong mật đạo Cổ Lan thành, trong lòng căm giận, dậm dậm chân. “Ta đương nhiên là thật lòng !” Nhiếp Ly cười nhẹ nói, ánh mắt thâm thúy nhìn Diệp Tử Vân. “Ngươi, ta không để ý tới ngươi!” Diệp Tử Vân đang muốn xoay người rời đi, đột nhiên dừng bước, mím môi cười nói,“Vậy ngươi ngược lại là nói cho ta biết ta có điểm nào so với Ngưng Nhi tốt hơn?” Nhiếp Ly nhún nhún vai nói:“Không thể nào so sánh, chỉ có thể nói có vài chuyện sinh ra đã không thể thay đổi được!” Nhìn ánh mắt thâm trầm xa xăm của Nhiếp Ly, Diệp Tử Vân hơi hơi ngạc nhiên, nàng mơ hồ thấy , Nhiếp Ly có rất nhiều sự tình không nói cho nàng ! Nhiếp Ly trong mắt, tựa hồ cất giấu rất nhiều tâm sự. Dừng một chút, Diệp Tử Vân ngửa đầu nhìn trong trời:“Ta hi vọng phu quân của ta là một giống cha ta là một đại anh hùng, có thực lực yên hùng, dùng sinh mệnh thủ hộ Quang Huy chi thành !” Nàng đưa mắt nhìn Nhiếp Ly, mím môi cười nói,“Nếu ngươi đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ Yêu Linh sư, nói không chừng ta sẽ suy xét một chút !” “Uy, ngươi như thế nào nói không giữ lời, ngươi không phải nói chờ ta đến Hoàng Kim đáp ứng ta sao?” Nhiếp Ly buồn bực nói. “Trước kia là nói đùa, không tính ! ngươi chẳng lẽ không biết nữ nhân chúng ta luôn luôn đều không thể tin lời sao?” (các chú thấy chưa) Nói xong, Diệp tử vân lưu lại một chuỗi tiếng cười, giống một con én nhẹ nhàng rất nhanh chạy xa dần. Nhìn bóng dáng Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly cười nhẹ, thì thào tự nói:“Nếu thật là như vậy, kia kiếp trước ngươi vì cái gì lựa ta?” Kiếp trước Nhiếp Ly, ngay cả Bạch Ngân cấp đều không tới, lại cùng Diệp Tử Vân yêu nhau.“Bất quá Truyền Kỳ Yêu Linh sư, có vẻ cũng không phải rất khó đạt đến đâu!” Vệ Nam, Chu Tường Tuấn, Trương Minh đám người cũng đều hướng Nhiếp Ly cáo từ, ly khai học viện đi về nhà. hai người Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu đi tới. “Chúng ta cũng phải đi!” Đỗ Trạch mỉm cười nói. “Ân !” Nhiếp Ly gật gật đầu,“ một tháng sau Chúng ta gặp !” “Một tháng sau gặp !” Đỗ Trạch gật gật đầu, nghĩ đến sắp về nhà , Đỗ Trạch không khỏi tâm tình kích động, lần này về nhà, trừ tu vi tăng lên ra, Nhiếp Ly cho hắn rất nhiều yêu linh tệ, ít nhất có thể khiến các tộc nhân của hắn thoát khỏi tình cảnh khốn khổ. Hắn trong lòng đối với Nhiếp Ly tràn ngập cảm kích, bởi vì Nhiếp Ly cải biến vận mệnh hắn! Lục Phiêu hai tay chống nạnh, ngửa mặt cuồng tiếu:“Ta rốt cuộc muốn về nhà , lần này về nhà rốt cuộc không còn bị lão tử đánh vào mông , ha ha ha.” Nhìn thấy dáng Lục Phiêu bộ, Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch nhìn nhau, đều không khỏi cười khổ, bởi vì chung quanh có không ít đệ tử đều hướng bên này quái cổ nhìn với ánh mắt cổ quái. Lục Phiêu nặng nề mà ôm Nhiếp Ly, xoạch một tiếng hôn lên mặt Nhiếp Ly:“Bạn hữu, ta yêu ngươi chết mất!” Nhìn thấy bộ dáng Lục Phiêu, Nhiếp Ly cả người run run một chút, đẩy Lục Phiêu ra:“Đi đi đi,ta không phải nữ nhân!”(Dầu ăn đâu) “Ta cũng không phải nam nhân, trời thật xanh, đất thật xanh, ta đi trước ha ha, một tháng sau gặp!” Lục Phiêu bộ dáng lâng lâng, đi nhanh đi về phía trước. Đỗ Trạch cũng cùng Nhiếp Ly phất tay cáo biệt, lững thững đi. Nhìn hai bạn vui vẻ, tự tin bộ dáng, Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười, cũng hướng về phía phương hướng của gia tộc mình mà đi. Phía Bắc Quang Huy chi thành, diện tích Quang Huy chi thành chiếm vẫn là tương đương lớn, trừ hai khu vực phồn hoa nhất thành ra, còn có sáu khu vực phụ thuộc, từ Thánh Linh học viện đến vị trí gia tộc của Nhiếp Ly, ngồi xe ngựa cần đi mất ngày đường. gia tộc Nhiếp Ly tên là Thiên Ngân gia tộc, là một mảng lớn lãnh địa đặt tại một khe núi, chỉ là nơi này các loại tài nguyên cằn cỗi, gia tộc lấy công việc gieo trồng cùng lên núi hái thuốc mà sống, nơi này cácch khu vực đóng quân của Quang Huy chi thành tương đối gần, đây cũng là điểm phòng ngự, vẫn tương đối an toàn , bình thường không có yêu thú tập kích, tuy rằng được xưng là quý tộc, nhưng Thiên Ngân gia tộc chỉ có tước vị là Bá Tước, hơn nữa tước vị không thể thừa kế , nói cách khác, nếu một ngày gia chủ qua đời hậu bối Thiên Ngân gia tộc không có nhân được tước vị, như vậy địa vị Thiên Ngân gia tộc liền không được như xưa. Là quý tộc thế gia đang xuống dôc, tường thành Thiên Ngân gia tộc bảo đã cũ nát , tường ngoài vài lần bị yêu thú công kích tổn hại nghiêm trọng, thế nhưng vẫn không có tiền tu sửa. Bên ngoài thành một mảnh ruộng, các tộc nhân đang tại gieo trồng và loại thu hoạch, nhìn thấy Nhiếp Ly xa xa đi lại, các tộc nhân đối Nhiếp Ly chào hỏi. “Nhiếp Ly, đã về rồi?” Này mấy tộc nhân phụ trách gieo trồng ở trong gia tộc địa vị thường không cao, phụ thân Nhiếp Ly cũng là một trong số đó. Thiên Ngân gia tộc tuy rằng xuống dốc, nhưng tộc nhân vẫn là khá nhiều, khu vực họ Nhiếp chừng hơn một ngàn hộ, nhân số cũng có năm sáu ngàn người hơn. Thiên Ngân gia tộc tổng cộng có hai mươi sáu hài tử học tại Thánh Linh học viện, Nhiếp Ly là một trong số đó, nhưng các người khác lớn tuổi hơn Nhiếp Ly tính cách quái gở, rất ít cùng các nam hài tử khác kết giao. Mặt khác hài tử đều học tại lớp trung cấp, lớp cao cấp, bọn họ nghỉ so với lớp sơ cấp phải muộn hơn, phỏng chừng còn một hai ngày mới có thể trở về. “Nhiếp Ly ca ca, ngươi đã về rồi !” Một tiểu cô nương chân trần tung tăng chạy tới Nhiếp Ly, nàng cột bím tóc, má phúm phím mắt to tròn khả ái. Tên thường gọi là Nhiếp Vũ, là con gái của thúc thúc. Cha của Nhiếp Ly, Nhiếp Minh chỉ có một huynh đệ, bọn họ tại Thiên Ngân gia tộc địa vị rất thấp, bình thường dựa vào gieo trồng lương thực miễn cưỡng sống qua ngày. Khi thu hoạch vụ mùa chỉ cần giao một phần ba sản lượng cho gia tộc, còn lại đều giữ lại cho chính mình, thêm vào đó Nhiếp Ly học tập tại Thánh Linh học viện học tập, phí dụng là do tông tộc gánh vác , cho nên cũng không cần lo lắng cơm áo. Năm sáu ngàn nhân tộc, tổng cộng có sáu mươi Thanh Đồng võ giả, sáu Thanh Đồng Yêu Linh sư, hai mươi Bạch Ngân võ giả, hai Bạch Ngân Yêu Linh sư, ba Hoàng Kim võ giả, một Yêu Linh sư Hoàng Kim một sao, toàn bộ chính là thực lực tông tộc có được. Người mạnh nhất trong Thiên Ngân gia tộc là gia chủ Nhiếp Hải, Yêu Linh sư Hoàng Kim một sao, tại gia tộc địa vị cao nhất, còn có hai võ giả Hoàng Kim một sao, một võ giả Hoàng Kim ba sao. Nhiếp Ly bình thường muốn gặp tộc trưởng đều rất khó khăn , tộc trưởng chỉ xuất hiện khi trong tộc có sự kiện gì đặc biệt ngoài ra hầu như không thể gặp được. Nhiếp Ly sờ sờ đầu Nhiếp Vũ, hắn đối Nhiếp Vũ vẫn rất yêu thương, cười tủm tỉm hỏi:“Tiểu Vũ ở nhà có nghe lời hay không?” “Ân, Tiểu Vũ rất nghe lời !” Nhiếp Vũ chăm chú gật gật đầu,“Ta cũng muốn giống Nhiếp Ly ca ca, thi trở thành một võ giả của Thánh Linh học viện!” Nhiếp Vũ vẫn lấy Nhiếp Ly làm mục tiêu, Nhiếp Ly không khỏi xấu hổ, kiếp trước Quang Huy khi Quang Huy Chi Thành còn thanh bình, thành tựu Nhiếp Vũ so với hắn còn cao hơn nhiều, Nhiếp Vũ rất quan tâm hắn, bất quá làm một ca ca, lại để cho muội muội che chở Nhiếp Ly rất là buồn bực. Sau này Nhiếp Vũ trong một trận chiến chết trận! Tuy rằng mũi hơi hơi cay, nhưng Nhiếp Ly vẫn cố nhịn, sống trở lại thật tốt. Nhiếp Ly mang Tiểu Vũ đi theo, thấy Nhiếp Minh, Nhiếp Khai hai người ngưng làm việc nhìn nhau cười đi tới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]