Edit: Qiong Ying
Beta: Yuri
Thành phố S không kịp trở tay nghênh đón trận tuyết đầu tiên của mùa đông.
Tuyết lớn ngập tràn, mang theo những hy vọng thổi đến.
Nhiệt độ cũng giảm dần vì trận tuyết đầu mùa này, cửa kính trong nhà cũng đã mờ đi bởi những tầng sương khí.
Hoa hướng dương đã được chuyển vào trong phòng, độ ấm vừa đủ, nhưng vẫn có vẻ lười biếng. Do không nhìn thấy mặt trời, nên những cách hoa trông như không lộn xộn không tìm thấy phương hướng, tựa như đang gào thét đây không phải là tiết thời của chúng.
Đang hô hào chúng nên tồn tại vào những ngày hè nhiệt liệt, chứ không phải mùa đông đáng chết này.
Lục Miên Tinh đang ngồi trong phòng khách nhìn chằm chằm những khối xếp hình.
Cô cảm thấy cô không nên chơi xếp gỗ trong thời tiết mùa đông. Cô thuộc về bất cứ nơi nào bên ngoài trời, chứ không phải ở trong căn phòng khiến người ta buồn ngủ để xếp gỗ.
Chơi xếp gỗ dường như đã tiêu hao hết toàn bộ sự nhẫn nại của cô.
Nhưng mà đây là nhiệm vụ, không phải trò chơi gì đó, không có thắng thua, chỉ có khô khan và nhàm chán.
Biết vậy cô đã không đồng ý với Bạc Trinh Ngôn rồi.
Lục Miên Tinh rụt rè dời mắt nhìn Bạc Trinh Ngôn đang đọc sách trên sô pha.
Bạc Trinh Ngôn không phát hiện ra ánh mắt của cô, hơi tựa lưng về phía sau, hai chân duỗi thẳng, cúi đầu lật cuốn sách chuyên ngành trong tay mình.
Mắt kính ánh vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham/3451909/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.