Edit: Tiểu Khê
Beta: Yuri
Không khí bị một câu cần của Bạc Trinh Ngôn đánh vỡ, Lục Miên Tinh nhất thời không hiểu rõ cô và Bạc Trinh Ngôn dây dưa không rõ ràng đến tột cùng là nghiệt duyên hay duyên phận trời định.
Đây cuối cùng là khảo nghiệm hay một lần nữa cho cô ảo giác mình có cơ hội.
Rốt cuộc cô đã hiểu lầm rất rất nhiều lần rồi, không phải lần đầu tiên hiểu lầm, và cũng sẽ không phải là lần cuối cùng.
Vẻ mặt của Lục Miên Tinh không hăng hái gì mấy, cô cũng không hiểu cảm xúc dị thường của Bạc Trinh Ngôn.
"Cần bao nhiêu, thích bao nhiêu?" Lục Miên Tinh hỏi.
Cô muốn hỏi, có thích em, cần em như em thích anh không?
Cuối cùng vẫn là không dám, chỉ yên lặng để Bạc Trinh Ngôn ôm, đôi mắt hạnh lạnh nhạt không rõ cảm xúc.
Trầm mặc hồi lâu cũng không thấy Bạc Trịnh Ngôn trả lời, cảnh tượng giống như đã từng xảy ra, cũng không xa lạ.
Lục Miên Tinh rũ mắt, tay nắm thành quyền, lại chậm rãi buông ra, cố ép bản thân bình tĩnh.
"Tôi biết rồi. Anh không cần phải trả lời đâu."
Giọng điệu của người đàn ông đang ôm cô vô cùng nghiêm túc, giống như cho Lục Miên Tinh một lời hứa hẹn: "Nếu như không có em, thế giới này cũng không còn ý nghĩa gì nữa."
Thế giới của Bạc Trinh Ngôn, là Lục Miên Tinh.
Trước kia đã thế, hiện tại là thế, về sau vẫn sẽ là như thế.
Nếu không có Lục Miên Tinh, trên thế giới này sẽ không còn tồn tại một Bạc Trinh Ngôn như thế nữa.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham/1176011/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.