Edit: Vivian
Beta: Yuri
Tư lợi bị lý trí lấn át, Lục Miên Tinh lui về phía sau vài bước, trốn ở phía sau thân cây, đồng thời ôm chặt bó hoa trong tay.
May mà bên trong nghĩa trang đều là loại cây xanh đô thị. Mặc dù thời tiết đã chuyển lạnh cũng không thấy lá rơi, thân thể gầy yếu nho nhỏ được che giấu trong những tán lá xanh. Gió thổi qua làm cho lá cây phát ra tiếng xào xạc, che mờ đi đôi mắt đen của ai đó.
"Anh sẽ vứt bỏ tôi sao?"
"Sẽ không."
Gió thu lạnh lẽo thổi qua, thẩm thấu vào bên trong thân thể, tuỳ ý giác quan phối hợp, trái tim hết lần này đến là khác đã trở nên quật cường, lạnh lẽo hơn bất kì ai. Cho đến khi cánh hoa trong tay bị thổi bay đi, Lục Miên Tinh mới hồi phục tinh thần lại, ở trong bóng tối thân ảnh đã biến mất không còn dấu vết.
Nơi đó chỉ còn lưu lại một bó hoa, y chang bó hoa cô đang cầm trên tay.
Trái tim hoảng hốt một hồi, đoạn thời gian đó giống như bị ai trộm đi vậy. Chưa kịp suy nghĩ cái gì, đôi chân hướng về phương hướng người kia biến mất chạy vài bước nhưng sau đó lại thất thần, hồn bay phách lạc dừng lại.
Lừa gạt.
Tất cả đều là lừa gạt.
Sau lưng đột nhiên vang lên một âm thanh, cảm xúc bi thương đành phải đè nén trong lòng, kéo Lục Miên Tinh trở về thực tại.
"Cô cũng đi theo Bạc Trinh Ngôn đến đây sao?"
Âm thanh của Hứa Lâm theo gió truyền đến bên tai. Lục Miên Tinh nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham/1176009/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.