Edit: Qiong Ying
Beta: Behind
Trời đã dần tối, nơi thành phố những ánh đèn dần được thắp lên như những mảnh vỡ của dải ngân hà. Bạc Trinh Ngôn bất giác nghĩ về bức tranh vẽ anh đã mười lăm phút đồng hồ. Ly trà sữa trong bức tranh ấy chỉ có một nửa độ ngọt, nhưng khi cầm trong tay anh lại tràn đầy vị ngọt.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy.
Bạc Trinh Ngôn cau mày, mái tóc xõa xuống che đi đôi mắt đào hoa lạnh lùng. Anh uể oải dựa lưng trên đệm, nhớ đến cảnh Lục Miên Tinh vội vã chạy đi, con ngươi anh sẫm lại, chẳng động đậy gì nữa.
Rồi lại như không cam tâm, anh liếc chiếc điện thoại đặt trên bàn một cái, không có thông báo.
Vẫn chưa có thông báo gì.
Phiền não một lúc lâu, Bạc Trinh Ngôn mới đứng dậy, ném bức tranh kia cất vào góc sâu cùng của ngăn tủ.
Kệ đi.
Bạc Trinh Ngôn bật đèn lên, ánh sáng dịu nhẹ trong phòng chiếu lên bóng hình thon dài của anh. Ánh sáng của chùm đèn pha lê rọi xuống đôi mày lạnh lùng, nơi ấy dường như hiện lên một loại cảm xúc không yên.
Điện thoại vang lên. Dù giao diện cuộc gọi hiện lên mười một chữ số mà anh đã thuộc nằm lòng, nhưng lại khiến anh kinh ngạc. Bạc Trinh Ngôn với tay ra, không ngần ngại ấn nút trả lời.
Đầu bên kia điện thoại thật ầm ĩ, thứ âm nhạc đinh tai nhức óc ấy khiến cho Bạc Trinh Ngôn nhíu mày. Sự lo lắng lại dâng lên trong lòng anh, anh bình tĩnh hỏi.
"Lục Miên Tinh?"
"Bạc Trinh Ngôn, anh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham/1175997/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.