Edit: Qiong Ying
Beta: Yuri
Cô nhi viện nằm trong một khu ngoại ô yên tĩnh. Bên tường đã bám đầy những cây leo đầy sức sống.
"Viện trưởng, chắc bà đã đợi lâu lắm rồi nhỉ." Lục Miên Tinh cười dịu dàng, nhẹ nhàng gõ cửa phòng làm việc rồi bước vào.
"Vừa nghe thấy con về nước thì đã muốn liên lạc với con rồi. Bảy năm trước con đi vội, nên quên đưa con vài thứ. Dù gì đây cũng là những di vật cuối cùng mà mẹ con để lại." Người phụ nữ tóc bạc trắng ngồi trong phòng làm việc, vừa thấy Lục Miên Tinh đi vào, đôi mắt bà hiện lên sự vui vẻ, vội vàng kéo Lục Miên Tinh ngồi xuống.
Lục Miên Tinh đặt túi xách sang bên cạnh, hỏi viện trưởng: "Viện trưởng vẫn khỏe chứ?"
"Bà già này vẫn còn khỏe, nhưng giờ chỉ có một mình nên có chút cô đơn."
"Vậy tốt quá." Đôi mắt Lục Miên Tinh hơi ươn ướt, "Sau này con sẽ thường tới thăm bà."
Viện trưởng ngắm nhìn Lục Miên Tinh đã lớn, hốc mắt hơi hồng hồng. Biến cố xảy ra bảy năm trước đối với con bé tàn nhẫn đến mức nào. Bà lấy ra một chiếc hộp cũ kĩ trong tủ, run run đưa cho Lục Miên Tinh, "Bảy năm này, nó vẫn ở chỗ bà. Giờ đây tuổi cũng cao rồi, rời viện dưỡng lão bảy năm trời, chỉ sợ không có cơ hội đưa cho con."
Lục Miên Tinh nhận lấy chiếc hộp, đôi bàn tay nắm chặt nó. Đôi mắt cô hiện lên vẻ phức tạp. Cuối cùng, cô chỉ mơ hồ nói một một tiếng: "Cảm ơn."
"Cảm ơn cái gì, Tinh Tinh. Bảy năm trước,"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham/1175990/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.