Trò chuyện một lúc, Mạc Nhược Vũ lúc xoay đầu nhìn qua Kiều Dương chợt nhìn thấy một cô y tá nấp trong lều, dù cô gái trốn rất nhanh nhưng cô vẫn kịp thấy mặt. Khóe môi Mạc Nhược Vũ cong nhẹ ẩn ý nhìn Kiều Dương, trong đầu hiện lên ý nghĩ xa xôi, tạm thời cứ im lặng quan sát sự tình trước.
Thức trắng một đêm, đến gần sáng thể trạng càng mỏi mệt, đang xoay người chuẩn bị đi nghỉ ngơi một lát, sau lưng bỗng phát ra tiếng động cơ trực thăng từ xa, Mạc Nhược Vũ lẫn Kiều Dương đồng loạt quay đầu cùng một lúc.
Chiếc trực thăng đáp đất, cánh quạt thổi làn gió lớn như xoáy những thứ xung quanh bay lên. Từ trên bước xuống, bóng dáng vừa quen thuộc vừa xa lạ từng bước lạnh lùng tiến đến gần. Quần tây sơ mi vẫn còn đóng thùng, tay áo xắn lên đến khuỷu tay, hòa cùng mái tóc ngắn bay phấp phới trong gió.
Càng đến gần, nét mặt càng rõ ràng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, đôi mày cau nhẹ đầy giận dữ, gương mặt nam tính tỏa ra sát khí dày đặc.
Hô hấp Kiều Dương tạm ngưng, miệng lẩm bẩm sợ hãi khẩn cầu: “Đừng giết em"
Trái tim Kiều Chính Hạo trở nên lạnh lẽo khi nhìn thấy Mạc Nhược Vũ phờ phạc, trên gương mặt thẫn thờ nhìn anh không chớp mắt kia có vài vết thương. Nói dối anh đi cùng Kiều Dương, còn để bản thân bị thương, bấy nhiêu thôi Kiều Chính Hạo cũng có thể nặng tay trừng trị Mạc Nhược Vũ.
Chỉ còn cách vài bước, Mạc Nhược Vũ bất giác nhấc chân lao đến Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-vo-cu/1504316/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.