Ở công ty, ở quầy lễ tân ồn ào khi Hải Lâm đòi gặp Mạc Nhược Vũ, Kiều Chính Hạo từ cửa chính đã gọi bảo vệ đến kéo Hải Lâm ra ngoài, cấm cửa anh ta.
Kiều Chính Hạo cao ngạo ôm Mạc Nhược Vũ đi thẳng vào thang máy riêng, tiếng Hải Lâm gọi tên cô văng vẳng bên ngoài trước khi cửa đóng lại.
Liếc mắt xem biểu hiện của Mạc Nhược Vũ, thấy cô có vẻ mệt mỏi, Kiều Chính Hạo xoay người hôn lên môi cô, ép vào mặt phẳng sau lưng.
Xung quanh bốn phía và trên trần đều được bao bởi gương bạc, phản chiếu bóng lưng người đàn ông đang hạ người ôm hôn một cô gái một cách cuồng nhiệt.
Dứt nụ hôn đột ngột, Kiều Chính Hạo gục đầu trên vai Mạc Nhược Vũ thở nặng nề, bàn tay mon men sờ dưới váy cô. Đúng lúc cửa mở, Mạc Nhược Vũ vội đẩy mạnh Kiều Chính Hạo chạy thoát thân, con người này sao lại tràn trề sinh lực như vậy chứ!
Kiều Chính Hạo nhìn theo bóng dáng vội vàng của Mạc Nhược Vũ, anh khẽ nhếch môi cười, hẳn cô quên mất vị trí của mình hiện tại, cô là phó tổng, nhưng anh là tổng giám đốc.
Hạ Liên yên vị ở bàn làm việc trước cửa văn phòng Mạc Nhược Vũ, ngay khi thấy Mạc Nhược từ xa liền đứng dậy chào.
Đối diện với Hạ Liên, nhớ đến việc cô ấy cùng Hải Lâm ân ái, Mạc Nhược Vũ không tài nào tự nhiên được, cô gượng cười lịch sự nhanh chóng vào phòng.
Rất nhanh sau đó, Hạ Liên gõ cửa bước vào, cẩn trọng đặt đơn xin nghỉ việc trước mặt Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-vo-cu/1504303/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.