"Phải rồi, Bánh Bao nó nhớ anh lắm"
"Vậy còn mẹ nuôi nó?" Kiều Chính Hạo nhướng bên mày trêu chọc.
Bị hỏi bất ngờ ngoài dự đoán, Mạc Nhược Vũ bối rối đảo mắt tránh ánh mắt dò xét của Kiều Chính Hạo.
Kiều Chính Hạo cười lưu manh, nhìn sơ qua cũng biết Mạc Nhược Vũ ngày đêm mong nhớ anh, ai bảo sức hút của anh quá mãnh liệt, đến trẻ con còn không cưỡng nổi.
Liên lạc không được với Mạc Nhược Vũ, đến nhà không có người, tâm trạng Hải Lâm cực kỳ tệ. Nếu Mạc Nhược Vũ về Kiều gia chắc chắn sẽ đóng kịch vẫn còn là vợ của Kiều Chính Hạo, có khi Kiều Chính Hạo giở trò khiến Mạc Nhược Vũ hồi tâm chuyển ý thì kế hoạch của anh ta sẽ hỏng bét.
Trong căn hộ chung cư cao cấp, không gian ám mùi dục vọng, Hạ Liên ngồi trên người Hải Lâm đang tựa lưng vào sofa, cô gục đầu trên vai anh ta thở hổn hển, hai cơ thể trần như nhộng quấn chặt lấy nhau. Mỗi khi tâm tình Hải Lâm không tốt đều tìm đến cô để giải tỏa, đối với Hạ Liên việc này đã quen thuộc.
"Lâm, Mạc Nhược Vũ hết lần này đến lần khác né tránh tình cảm của anh, sao anh không nghĩ đến chuyện buông bỏ?"
"Buông bỏ? Tôi còn chưa khiến Mạc Nhược Vũ đau khổ vì năm đó bỏ tôi chọn Kiều Chính Hạo thì làm sao có thể?" Nét mặt Hải Lâm tức giận, có phần sa sầm tối: “Chuyện tôi bảo em làm với Kiều Chính Hạo đến đâu rồi?"
Hạ Liên áp ngực trần vào ngực Hải Lâm, hai tay ôm cổ anh ta, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-vo-cu/1504298/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.