🌷 Edit: Lạc Đình(LacAnDinh080221.w🅰ttp🅰d.c0m).
Vốn dĩ tâm lý của Bách Tây không vững.
Câu nói này của Thích Tầm dường như nghiền nát lý trí của cậu thành bột mịn, suýt nữa thì bị sắc đẹp làm lu mờ ý chí nói: "Hay là em không đi nữa nhé."
May mà tinh thần trách nhiệm với xã hội tuy đang lung lay sắp đổ nhưng vẫn kịp ngăn cậu nói câu đó ra khỏi miệng.
Nhưng chỉ một câu không nỡ của Thích Tầm cũng khiến cậu vui như mở cờ trong bụng.
Thích Tầm rất biết nói ngọt, cũng biết cách an ủi cậu lúc xa nhau nhưng hiếm khi hắn thẳng thắn thừa nhận như thế này.
Điều này dấy lên ngọn lửa nhỏ trong mắt cậu.
Cậu hôn chùn chụt lên mặt hắn mấy cái liền, cam đoan: "Em sẽ nhanh chóng trở về, ra ngoài cũng tuyệt đối không trêu hoa ghẹo nguyệt, ngày nào cũng gọi video cho anh."
Cậu giơ ngón tay đeo nhẫn đính hôn lên trời, thề thốt.
Thích Tầm bị cậu chọc phì cười.
Đương nhiên hắn không nghi ngờ cậu đi trêu hoa ghẹo nguyệt, trái lại hoa cỏ bên ngoài có thể đến trêu ghẹo cậu.
Hắn hôn cậu: "Anh biết rồi."
Nụ hôn này không thể dứt ra được.
Vali nhỏ của cậu vẫn đang bị ném trên mặt đất, bên trong có mấy cái áo khoác chưa gấp, mặt nạ dưỡng da cũng chưa xếp nhưng chẳng ai quan tâm.
Phòng ngủ vô cùng yên tĩnh, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên khe khẽ đầy ám muội.
Lúc tách ra, Bách Tây đã có phần thở không ra hơi, mặt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-that-bai/3556361/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.