trans by Lạc Đình!
Hallowen.
Bách Tây rất mong chờ buổi hẹn hò ngày hôm nay.
Trước khi ra cửa, cậu còn cố ý ở trong phòng thay đồ lựa chọn rất lâu, cuối cùng thì mặc một cái áo khoác màu đen được cắt may rất vừa vặn chỉnh tề, khăn quàng cổ đồng màu, mái tóc dài cũng được xử lý gọn gàng mang lại cảm giác lười biếng mà tùy hứng. Trên người cậu chỉ có duy nhất một thứ sáng màu là vòng tay hình bí ngô trên cổ tay, đó là món quà hallowen của tạp chí nhà bọn họ tặng. Bách Tây thấy rất có ý nghĩa nên mới đeo.
Thích Tầm đang chờ cậu ở dưới lầu, nhìn cậu đi từ bậc thềm xuống lại đợi cậu vào trong xe mới nhàn nhạt khen một câu, " hôm nay cậu rất đẹp trai."
Trong lòng Bách Tây hơi đắc ý, còn phải nói sao, cậu rất tự tin với nhan sắc của mình.
Cậu cảm thấy ngoại hình của mình rất xứng đôi với Thích Tầm.
Cậu liếc Thích Tầm rồi khen lại một câu, "anh cũng rất đẹp trai."
Khóe miệng Thích Tầm khẽ cong lên, " cảm ơn lời khen nhé."
Trong khi nói những lời này thì Thích Tầm cũng nghiêng đầu nhìn Bách Tây, bên ngoài trời đã tối rồi, trong xe cũng không quá sáng, mắt của Thích Tầm là mắt đào hoa, bình thường không cười đã rất đẹp rồi, hiện tại giống như làn nước mùa xuân vậy, tình nồng ý đậm, ai nhìn vào cũng không chống đỡ được.
Ít nhất thì Bách Tây là không thể.
Cậu bị Thích Tầm nhìn một cái thôi mà toàn thân đã như bị điện giật, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-that-bai/226972/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.