Bách Tây nhặt được Triệu Thanh Đồng hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Ngày đó sau khi tan làm, cậu ra ngoại thành lấy bản thảo của một vị thầy giáo. Đến khi tạm biệt, từ trong nhà của thầy giáo đi ra phải qua một con phố nhỏ mới có thể tới chỗ đậu xe.
Hiện tại cũng đã tối rồi, trời lại mưa nên ổ gà trên con phố bị tích thành những vũng nước nhỏ, đi đường phải hết sức để ý, bằng không chỉ cần bất cẩn một chút thôi sẽ bị bùn bắn tung tóe lên chân.
Cậu đeo túi xách, muốn quay lại xe nhanh chút, nhưng khi đi đến lối rẽ vào ngõ thì đột nhiên nghe thấy tiếng đồ vật bị rơi xuống, còn có cả tiếng than thở ảo não.
Âm thanh này phát ra từ con ngõ liên thông bên cạnh.
Cậu đi về hướng đó, đầu tiên nhìn thấy một chiếc ô màu xám bị rơi trên đất, bên cạnh có một người đang ngồi. Hình như là một người đàn ông trẻ tuổi, áo phông màu đen bị xối ướt đẫm, phác họa lên vòng eo mảnh khảnh.
Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cậu vẫn đi qua. Khi tiến đến gần, cậu liền nghiêng chiếc ô trên tay hỏi, "anh bị làm sao thế, có cần giúp gì không?"
Người ngồi trên đất ngẩng đầu.
Mà ô của Bách Tây vừa hay che ở bên trên.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Theo lý thuyết thì một màn này chỉ là tình cảnh bèo nước gặp nhau mà thôi, nhưng khoảng khắc nhìn rõ người đó, cậu lập tức nghi ngờ hôm nay mình ra cửa mà không xem hoàng lịch.
Vì đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-that-bai/1057215/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.