Trước khi đến nhà Thích Tầm, Bách Tây lo lắng thì cũng không có gì kỳ lạ, mặc dù cậu và cha mẹ Thích đã quen nhau từ sớm, cũng ăn cơm chung vô số lần rồi. Nhưng khi đến trước cửa lớn cậu vẫn muốn tìm cái lỗ để chui xuống.
Đối lập với cậu Thích Tầm vẫn rất bình thản.
Hắn an ủi vỗ về Bách Tây đang ngồi trên ghế phó lái trong tình trạng không còn lưu luyến gì.
Từ khi lên xe, Bách Tây luôn trong trạng thái lúc nào cũng có thể chạy trốn khỏi xe, thậm chí đi được nửa đường rồi vẫn còn hỏi hắn, " em không thể không đi à, hay là nói với chú dì em bị ốm đi?"
Hoàn toàn không còn bộ dạng bình tĩnh của hai ngày trước.
Thích Tầm nói, " em không cần khẩn trương, cha mẹ anh có lẽ còn khẩn trương hơn cả em ấy chứ."
Bách Tây không tin, " họ khẩn trương cái gì?"
Thích Tầm nghiêm túc nói, " sợ em tỉnh táo lại thì không thèm anh nữa."
Bách Tây sửng sốt, sau đó bật cười khúc khích.
Cậu đương nhiên cảm thấy mấy lời này không thật, chỉ cho rằng Thích Tầm đang trêu cậu mà thôi.
Nhưng quả thật là yên tâm hơn một chút.
Chỉ có bản thân Thích Tầm rõ ràng, những lời hắn nói đều là sự thật.
Hắn có thể đưa Bách Tây về nhà với thân phận con dâu, cha mẹ hắn kích động đến mức suýt nữa thì đến chùa miếu thắp hương tạ thần.
Thậm chí hắn còn nghi ngờ, có thể do mẹ hắn không biết Bách Tây thật sự cũng là gay, nhưng giới hạn đạo đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-that-bai/1057205/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.