Chủ nhật, sáng sớm Bách Tây đã về nhà.
Cậu vẫn không để Thích Tầm cùng cậu trở về, lại đảm bảo ba lần rằng cha mẹ cậu không theo chủ nghĩa giáo dục con cái bằng đòn roi.
Cậu đứng trước gương đóng cúc áo, từ trong gương nhìn Thích Tầm, " em nói thật mà, cha mẹ em nhìn có vẻ nghiêm túc như vậy thôi, thật sự rất văn minh. Em và Bách Nhã từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ bị đánh, cho dù là thời kỳ phản nghịch hồi cấp ba có tranh cãi vài lần nhưng cuối cùng đều là cha mẹ cúi đầu. Nếu em cùng anh trở về, không khéo lại thêm dầu vào lửa."
Thích Tầm không nói chuyện.
Do hắn không lay chuyển được suy nghĩ của Bách Tây nên cuối cùng hai người mỗi người nhượng bộ một bước.
Thích Tầm lái xe đưa cậu trở về, dừng xe ở ngã tư đường bên cạnh nhà cậu. Hắn ngồi ở trong xe chờ đợi còn cậu tự mình đi vào.
Bách Tây vẫy tay, " chờ điện thoại của em."
Sau đó không quay đầu chạy thẳng.
Thích Tầm nhìn theo bóng lưng cậu, trong lòng vẫn có chút nôn nóng bất an.
Phương thức come out của hắn vô cùng thảm thiết, hắn cũng không mấy lạc quan với chuyện Bách Tây come out.
Nhưng hắn lại không thể làm trái ý Bách Tây, chỉ đành yên lặng ngồi đợi ở trong xe, nhìn cảnh mùa đông tiêu điều trước mắt.
.ldinh2026.wordpress.com.
Bách Tây vào nhà, vì trong nhà bật hệ thống sưởi nên rất ấm áp, cậu không thích đi dép nên để cả tất giẫm lên sàn.
Gần đây Ngô Mạt mải mê vẽ vời, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-that-bai/1057197/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.