Những ngày ở chung đối với Bách Tây mà nói cũng chẳng có gì khác biệt, không cần biết tăng ca muộn đến đâu chỉ cần không đi công tác hoặc qua đêm thì Thích Tầm đều sẽ về nhà, đi đâu hắn cũng sẽ báo cáo với cậu.
Dĩ nhiên tranh cãi cũng sẽ có, hai người sớm tối ở chung, chỉ vì chuyện tiểu long bao có chấm giấm hay không cũng có thể ồn ào mấy câu.
Nhưng vừa cãi dứt miệng, hai người lại có thể ôm nhau chúc ngủ ngon, mỗi sáng thức dậy đều có thể nhìn thấy mặt của nhau.
Trong đầu Bách Tây mấy ngày trước vẫn còn ôm ấp thực hiện những hành động lãng mạn, buổi sáng thức dậy sẽ giúp Thích Tầm thắt cà –vạt giống như tình tiết cậu yêu thích trong phim truyền hình tình cảm.
Cậu cảm thấy điều đó mang lại cảm giác như tân hôn hòa hợp vậy.
Nhưng mới làm được có hai ngày đã bỏ cuộc rồi.
Rất phiền.
Trong phim ảnh toàn là lừa người.
Thích Tầm đứng ở bên giường, cậu thì qua loa cho có lệ ném cà-vạt vào lòng hắn, buồn ngủ đến nỗi mí mắt cũng không mở, lầu bầu, "anh tự thắt đi, đều là người lớn cả rồi, chuyện nào tự làm được thì tự làm đi."
Không giữ một chút nhu tình mật ý nào của mấy ngày trước.
Lần này Thích Tầm cảm nhận sâu sắc được cái gì gọi là chiếm được rồi thì không thèm để tâm nữa.
Hắn không nhẹ không nặng vỗ mông cậu, " nhóc vô lương tâm."
Bách Tây mặc kệ hắn, trở mình chui vào chăn ngủ tiếp.
Hiện tại kể cả trời có sụp xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-that-bai/1057193/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.