Ngày hôm sau Lưu Dương mới có mặt trên lớp,cậu được xếp ngồi kế Man Thư:
"Lưu Dương!Sao hôm qua cậu lại nghỉ vậy?"-Hồ Man Thư nhẹ giọng hỏi,rõ ràng bên ngoài vẫn giữ vẻ mặt bình thản,lạnh lùng nhưng bên trong lại ấm áp quan tâm.Đáng lý ra nếu là Lưu Dương của mấy ngày trước cậu ta sẽ cười tít mắt vì hạnh phúc rồi sẽ đem ra một tràn cảm động cùng vui sướng nhưng không,Lưu Dương chỉ lạnh nhạt đáp lại:
"Bệnh!"-cách nói chuyện của cậu làm cả nó và Giang Triết Khoa cũng bất ngờ trợn mắt nhìn,Lưu Dương yểu điệu thục nữ của bọn họ đi đâu mất rồi?
"À...là vậy sao?"-Man Thư cố giữ bình tĩnh nói lại cho có lệ
"Tôi sẽ xin cô đổi chỗ!"-Lưu Dương nói xong rồi liền bỏ ra ngoài
"À...Được!"-Sau đó tại nơi Man Thư ngồi liền tĩnh lặng cùng cô độc đến lạ thường,nó thấy vậy tuy rất tò mò nhưng cũng biết điều kéo Giang Triết Khoa không bao giờ biết điều đi về chỗ.Ngô Phong lúc này đang làm bài tập vừa ngước lên đã nhìn thấy hình ảnh lôi lôi kéo kéo không hợp lẽ thường của nó cùng Giang Triết Khoa,hô hấp liền khó thở,tức giận tột độ,dù sao hắn vẫn còn nhớ những gì mà Trần Manh Khê nói,càng nhìn bọn họ hắn lại càng tức giận,vứt đại cây bút trên tay xuống bàn,không thèm dọn dẹp bài tập ngay ngắn mà đã bỏ ra ngoài mất dạng.
*Reeeeeeeng....reeeeeeeeng....*-cuối cùng chuông vào lớp reng lên,tất cả mọi người cũng nhanh chóng quay về chỗ ngồi để chuẩn bị cho tiết đầu của cô giáo chủ nhiệm.Lưu Dương quay lại,gương mặt không chút vui vẻ,thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-tham-yeu/3233918/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.