Edit: Cá
Beta: Esther
**********
Lâm Vãn không biết bản thân mình sẽ bị dẫn đi đâu nhưng được nàng dắt đi như vậy thì tâm trạng cô vô cùng vui vẻ.
Dường như những buồn phiền lo lắng góp nhặt từ trước tới nay, hết thảy đều tan thành mây khói vào giây phút này.
Càng như thế, Lâm Vãn càng cảm thấy cuộc đời này của bản thân mình sợ rằng cũng chẳng có cách nào để rời bỏ người phụ nữ trước mặt này. Không, không chỉ là đời này mà kiếp trước cũng thế.
Hôm nay Liễu Tố Tố không đạp xe. Hai người đi dạo trên đường phố, bàn tay nhỏ bé của Lâm Vãn bị nắm chặt. Mỗi khi cô ngẩng đầu lên xem cô đều nhìn thấy tay của mình và tay của nàng nắm chặt lấy nhau, cô không nhịn được tưởng tượng dáng vẻ lúc cô nắm tay nàng ấy sau khi cô lớn lên.
Phía trước truyền đến rất nhiều âm thanh của trẻ con. Trong tiếng hoan hô cười đùa xen lẫn với vài tiếng khóc nhè mếu máo, tóm lại là rất náo nhiệt.
Nhìn cảnh vật xung quanh, Lâm Vãn đột nhiên nhớ lại, thì ra chỗ này là chỗ vui chơi hàng đầu của trẻ em ở thành phố Ninh An. Mặc dù là chỗ vui chơi của trẻ em nhưng chỗ này thật ra cũng không lớn lắm, ở bên trong chỉ có một vài cái máy chơi game nhỏ thôi. Hình như là vừa mới được xây dựng và mở cửa vào đầu năm nay.
Hôm nay là thứ sáu, bọn trẻ con được nghỉ học, có rất nhiều đứa bé được bố mẹ dẫn đến đây chơi.
"Dì Tố Tố, chúng ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-nong-nhiet/1161283/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.