Triệu Mộng Điềm dần dần chìm vào giấc ngủ, khuỷu tay cô truyền đến cơn đau nhói. Vừa mở mắt ra gương mặt lạnh lùng của Tần Dạ đã xuất hiện trước mắt cô, khoảng cách chưa đến mười centimet. Cô phát hiện đôi tay của mình bị anh ấn trên tường, cả người giam trong lồng ngực Tần Dạ. Tư thế này quá thân mật, thân mật tới nỗi cô có thể ngửi được mùi bạc hà thoang thoảng đặc trưng của anh.
Vừa vào giấc mơ đã được trải nghiệm tư thế kabedon¹, quả nhiên Tần Dạ trong giấc mơ có tính cách y hệt nam chính tiểu thuyết ngôn tình.
[1] Kabedon: Là kết hợp giữa từ ‘kabe’ – bức tường và ‘don’ – tiếng vang khi bạn đấm tay chống vào bức tường. Kabedon chủ yếu xuất hiện trong manga hay anime khi một chàng trai ép một cô gái vào tường.
“Triệu Mộng Điềm, lá gan của em cũng lớn thật đấy, dám trốn tôi.” Mắt anh nheo lại, nghiến răng cảnh cáo cô.
Triệu Mộng Điềm căn bản không hiểu gì, cô chỉ mơ thấy anh vào buổi tối. Hoàn toàn không biết trong giấc mơ đã xảy ra những chuyện gì. Giờ đây cô chỉ có thể đóng vai người câm, trái tim đập mạnh liên hồi.
“Đến phòng học tìm em thì em trốn, vô tình gặp nhau ở nhà ăn thì em chạy. Ngay có khi tôi ở dưới kí túc xá đợi em, em lại coi như không biết. Em coi tôi là virus gây bệnh hay sao mà lúc nào cũng trốn?” Vẻ mặt anh âm trầm, càng nói càng nóng nảy, dùng sức nắm chặt tay cô khiến nó phát đau.
Triệu Mộng Điềm ủy khuất, đau tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-nguoi-trong-mong/148987/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.