Bữa tiệc đấu giá kết thúc, tiệc tối bây giờ mới bắt đầu.
Tôi thấy người phụ nữ kia đi cùng Tiêu Việt đến trước mặt tôi.
Tôi biết cô ấy, cô ấy là chủ tịch của Hằng Thông!
Còn hợp tác với ba tôi không ít hạng mục.
Cô ấy là một người phụ nữ rất giỏi, rõ ràng là con gái nhà tài phiệt, nhưng lại chưa từng phô trương.
Cô ấy tự mình xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng.
Đến cha tôi cũng rất bội phục cô ấy.
Tôi so sánh với cô ấy, chỉ là con tép đậu trên mép con mèo.
Tiêu Việt chọn cô ấy cũng phải thôi!
Nếu là người khác, tôi có thể vênh váo đắc ý cậy thế ba tôi.
Đánh bại cô ấy bằng tiền.
Nhưng cô ấy lại vừa đẹp, vừa giỏi, vừa có tiền như vậy.
Tôi không còn dũng khí tiếp tục ở đây.
Tôi sợ nghe được Tiêu Việt đánh giá tôi vô dụng, chỉ biết dùng tiền của ba để trói chặt anh ấy.
Tôi lấy cớ đi vệ sinh, sau đó chạy mất dạng.
Tôi nghe được Tiêu Việt hỏi ba tôi là tôi đi đâu.
Tôi sợ đến mức chạy nhanh hơn, rời khỏi bữa tiệc.
Chưa về tới nhà ba tôi đã gọi điện thoại cho tôi, ông hỏi tôi có phải ngủ luôn ở WC không.
Tôi vội vàng đáp lại, nói rằng người không thoải mái nên đi về trước.
Không lâu sau, Tiêu Việt cũng gọi điện thoại đến.
Tôi rất muốn tắt máy.
Nhưng vẫn không có tiền đồ mà nghe máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-nam-than-sap-phong/2970431/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.