Khi quay đầu lại, nhìn đoạn đường mình đã đi qua, thì ra đường lại dài như vậy, vĩnh viễn đến bất tận. Quá khứ, đã không thể nào quay lại nữa, hoặc là đứng tại chỗ, hoặc là bước thêm một bước về phía trước. Chỉ có hai lựa chọn…
…
Nói thật, Quý An rất thiếu kiên nhận. Hai tay, hai chân cậu đều bị dây thừng trói chặt, không thể làm gì được. Nhưng mà, vẫn may là mấy người đó không hề động đến một sợi tóc của cậu. Quý An tự thừa nhận mình rất nhát gan, cậu sợ chết. Cậu còn muốn được lập tức nhìn thấy anh họ. Cùng lúc đó, trong lòng lại lo lắng cho Thanh Huệ. Nào ai biết Chí Sơ sẽ đối đãi với anh như thế nào đâu. Có khi nào ép buộc anh…
Quý An nuốt nước miếng. Cậu trong lòng cầu nguyện Thanh Huệ không cso việc gì. Cậu còn sợ nếu Thanh Huệ chịu không nổi, Chí Sơ lại đến tìm mình thì phải làm thế nào bây giờ? Lắc lắc đầu, chỉ là mình nghĩ nhiều thôi.
Đột nhiên, từ ngoài cửa vang lên tiếng bước chân nặng nề. Quý An sợ tới mức hồn cũng sắp bay luôn. Không thể nào, chẳng lẽ mấy người đó muốn tìm cậu gây khó dễ sao? Cậu còn chưa chuẩn bị tâm lý a, còn chưa muốn chết a. Mình là một thanh niên tốt, là đóa hoa tương lai của tổ quốc a. Không, cậu phải bình tĩnh lại.
Cửa nhẹ nhàng mở ra, Quý An vẻ mặt cầu xin.
“Quý An…” Thanh Huệ thở dài một tiếng “Cậu không sao chứ?”
Quý An lắc đầu “Tôi bị anh hù chết. Thanh Huệ, tên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-kieu-au-mi/35401/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.