Diệp, con ở lại ăn tối với gia đình dì luôn nhé!Diệp Lê nghe vậy liền lắc đầu từ chối, bữa cơm đoàn tụ của nhà người ta, cậu không muốn xen vào:
- Con phải tới võ đường nên để lần sau được ạ.
- Tiếc quá nhỉ, Chí Minh con ra đưa Diệp về đi con.
Chí Minh đang ngồi ườn ở ghế đột nhiên nhăn mày:
- Con không nghĩ nhà cả hai xa đến mức phải cần người ra tiễn.
- Cái thằng nhóc này, chúng ta đã làm phiền Diệp cả ngày hôm nay rồi.
Chí Quang từ phòng bố đi ra, mỉm cười:
- Để con thay em, mẹ cứ để Chí Minh ngồi đi.
Diệp Lê đang có chút chờ mong thì bị dội gáo nước lạnh, luống cuống lắc đầu:
- Khỏi ạ, em định đi thẳng tới võ đường luôn nên anh không cần đi đâu.
Chí Quang đi tới, tay xoa nhẹ đầu tóc của Diệp Lê, cười nói:
- Để anh đưa em đi, trời tối rồi, một mình nguy hiểm lắm.
Dì Lý đang dọn cơm, đột nhiên đi ra, lo lắng nói:
- Đúng rồi, nguy hiểm lắm, dì không muốn thấy con bị thương lần nữa đâu. Để Chí Quang lái xe đưa con đi
Diệp Lê rất cứng đầu định từ chối thêm lần nữa, nhưng không hiểu sao trên đỉnh đầu thấy hơi đau đau, cậu ngước lên nhìn Chí Quang, cảm giác rợn người lại ùa về lần nữa, nhưng dì Lý lại không nhận ra, chỉ có cậu mới biết, bằng chứng là bàn tay đang đặt trên đầu cậu:
- Nhưng tới đó hẻm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393434/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.