Tạm biệt mọi người ra về, hướng của Đại Huy ngược với Chu Lâm và Diệp Lê. Trong khi tên mập đang luống cuống không biết nên nói gì thì Diệp Lê đã bỏ rơi cậu ta, vừa đi vừa nghe nhạc. Dù sao cái con ngõ u ám này đối với Diệp Lê cũng chả là gì, bỗng nhiên:
- Diệp..Diệp Lê, đợi... Đợi tôi với.
Thấy Diệp Lê phía trước không chú ý tới mình, cậu ta đánh bạo tiến tới nắm tay cậu ấy:
- Gì?
Diệp Lê bị nắm tay áo, phát cáu. Chu Lâm bị ánh mắt của Diệp Lê làm cho phát khiếp, mọi can đảm trước đó đều bị đánh bay đi mất:
- Chỉ là... Tôi sợ đi một mình.
- Mày sợ?
Diệp Lê nhìn một lượt cậu thanh niên cao lớn, có người ta sợ cậu thì có:
- Rõ vớ vẩn.
Nói xong Diệp Lê quay đi, mặc kệ cậu ta, nhưng có điều bước chân có chạm lại một chút. Chu Lâm thấy thế liền lặng lẽ đi theo phía sau, trong đầu suy nghĩ " cậu ấy thật là tốt."
Tới đường lớn, Diệp Lê hỏi cậu ta:
- Mày đi đường nào?
- Tôi ở hướng kia.
Diệp Lê thấy không còn chung đường nữa thì tạm biệt cho có lệ rồi bỏ đi, mặc cho cậu ta vẫn đứng đó, đang cố gắng nói lời cảm ơn. Diệp Lê lúc về còn không quên mua cho mẹ bì hạt dẻ rang, mẹ Diệp có thói quen hay thèm ăn vặt khi đang xem phim, điều này chả là gì khi mỗi lần cân nặng mẹ tăng lên là cả bố và Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-hoc-ba-khong-he-de/3393419/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.