Edit: Pe Heo
***
“Tiểu thư của tôi, đại nhân của tôi, thiếu chủ cuả tôi, nữ thần của tôi, cô đừng, đừng khóc…” Dạ Hi luôn không có cách đối phó với con gái, Lão Thất lại hết lần này tới lần khác ngược lại, là một người tình đại chúng, dừng xe ở bên đường bắt đầu dỗ Dạ Hề Hề.
Tất cả các xe đều dừng lại, mọi người đều nhảy xuống chạy đến chiếc xe phía trước, nhưng Dạ Hề Hề vẫn một mực khóc rống lên, cuối cùng ngay cả Lão Thất cũng không có cách nào.
Dỗ thế nào cũng không được, còn vừa khóc vừa hô to: “Các người đều là người xấu, cháu muốn Hồi Hồi, cháu muốn chú… Ô ô… Hề Hề muốn chú…”
“Ông đây, chúng tôi mới không phải người xấu!!” Lão tam cũng văng tục, mắng xong lại hối hận, lão đại, lão lục, lão cửu mỗi người tát cho hắn một cái: “Cho chú độc miệng! Cho chú ác độc!!”
“Tiểu thư, đừng khóc nữa… Chúng tôi đều là chú mà, người xem, chúng tôi cũng là những chú lớn tuổi đúng không?” Vì để dỗ dành cô, người nhỏ tuổi nhất là lão thập cũng bất chấp, quyết đem mình xuống làm chú.
“Tiểu Tranh chú qua đây. Để cho ta tới dỗ tiểu thư.” Lão Bát không chịu được chà chà da gà, đẩy mọi người ra, đứng trước mặt Dạ Hề Hề, tất cả mọi người đều nhìn hắn, mong muốn trông thấy biểu hiện xuất chúng của hắn, thế nhưng đợi nửa ngày cũng không phát hiện lão bát có bất kỳ động tác nào.
Dạ Hề Hề lại “Phốc” một tiếng nở nụ cười, trên mặt vừa có nước mắt vừa vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-co-ngoc/12600/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.