Edit: Pe Heo
***
Khi ngón tay mềm mại của anh chạm nhẹ vào chỗ vết bầm thì Dạ Hề Hề lập tức co chân lại, đôi mắt ngập nước, hàm răng cắn chặt môi dưới, Jersey ngẩng đầu nhìn cô: “Bé ngốc, sao không khóc ra?” Nếu cô sớm khóc lên thì khi cô gái kia lần đầu tiên nhéo cô mọi người sẽ biết đến.
“Chú Trạch, chú thích Hề Hề hay khóc nhè sao......Chị gái kia nói đàn ông sẽ không thích bé gái thích khóc nhè...... nhưng Hề Hề rất hay khóc, Hề Hề ghét bản thân......” Con ngươi Dạ Hề Hề đen bóng, cặp mắt hồng hồng đong đầy nước,sợ rằng khi cô chớp mắt một cái giọt nước mắt sẽ rơi xuống, nhưng cô lại không chịu chớp mắt dù đôi mắt của mình đau đớn cũng không chớp, chỉ cần chú Trạch nói không thích thì cô sẽ lập tức nuốt trở lại.
Jersey ngồi xuống, ôm cô vào trong ngực, nói thật nhỏ: “Mặc kệ em có bộ dáng gì, đều là Hề Hề.” Trong mắt, trong lòng anh chỉ có Dạ Hề Hề, anh rốt cuộc lo sợ cái gì, ngay cả chính anh cũng không biết.
Dạ Hề Hề nhẹ nhàng đặt tay lên lưng Jersey, nước mắt khe khẽ rơi xuống, vì sao trong lòng cô lại cảm thấy khổ sở như vậy, so với đau đớn trên đùi...... còn khó chịu hơn, vì sao chứ?
Jersey cầm khăn lông ướt tiêu độc đến, đặt Dạ Hề Hề nằm trên ghế sa lon rồi cởi váy của cô ra thay cho cô một bộ quần áo ở nhà là một cái áo sơ mi thật lớn rồi anh kéo áo lên tới bụng cô để không cản trở tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-co-ngoc/12587/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.