Đứa em út của nhà họ Hà, sinh ra đã là một đứa trẻ vô cùng yếu ớt. Còn chưa tới một tháng mà cô bé đã trải qua vô số các lần nguy kịch trong bệnh viện.
Dương Vân Ninh và Hà Hải Đông vì quá lo lắng nên còn chưa kịp đặt tên cho con bé. Cứ vừa nghĩ được cái tên gì hay là điện thoại lại kêu lên, báo con bé gặp nguy kịch, giống như ông trời không muốn cho họ đặt tên cho đứa con vừa lọt lòng vậy.
Hai ông bà lo đến sốt vó, gọi hết tất cả bác sĩ khoa nhi giỏi nhất trong nước và quốc tế đến đều không tìm được nguồn cơn của căn bệnh.
Quá bí bách, Vân Ninh đột nhiên nhớ đến lão thầy bói mà Lý Tương Nhi từng đưa cô đến xem.
Còn nhớ, trước lúc ra cửa, ông ta có nói với cô rằng: "Đời này còn gặp lại!".
Vân Ninh rùng mình, bất chợt nắm lấy tay Hà Hải Đông bảo ông chở bà đến đó giữa cơn mưa to như trút nước. Con đường đá đi đến nhà lão thầy bói kia bị nước mưa vấy đen như vết mực, sáng loé lên trong ánh chớp chập chùng, trơn trượt vô cùng.
"Tiểu Ninh, em thật sự nghĩ rằng lão thầy bói này đáng tin ư? Ông ta đã nói chúng ta sẽ ly hôn cơ mà?".
Bà lắc đầu: "Không, ông ta bảo rằng hôn nhân khó thành thôi. Nhưng những điều ông ta nói với Lý Tương Nhi, nói rằng quá khứ lặp lại, hận thù chưa tan, đều ứng nghiệm hết!".
Hà Hải Đông thật sự muốn cãi: Quá khứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567504/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.