Tuần trăng mật ngọt ngào trôi qua. Hà Hải Đông lên máy bay qua Mỹ, còn Vân Ninh trở về với cuộc sống thường ngày nhàm chán. Chị em trong công ty đều đùa rằng, kể từ sau khi trở về từ "đảo thiên đường", mặt cô trông có khí sắc hơn hẳn, càng rạng rỡ hơn bao giờ hết.
Chiều hôm đó khi còn đang tất bật lên kế hoạch ra mắt sản phẩm mới thì đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào náo nhiệt. Vân Ninh ban đầu nghĩ không có chút liên quan gì đến mình nên không để ý lắm, cho đến khi có nhân viên hối hả chạy vào.
"Chị Ninh, chị Ninh, nguy to rồi! Bên ngoài có người dẫn đến một đứa bé trai đòi gặp chị, nói đó là con của Hà tổng!".
"Gì cơ?".
Vân Ninh không khỏi kinh ngạc.
Mấy năm qua không phải anh đều đi tìm cô, không có ai hết cả sao?...
Cô bần thần đôi chút, nhưng vẫn lựa chọn tin anh mà giữ bình tĩnh đi ra ngoài.
Đứng trước cửa tiệm chờ giáp mặt cô là Văn Văn. Cô ta dẫn theo một đứa bé trai đã lớn nhổng chắc phải năm hay sáu tuổi gì đó rồi. Cậu bé trông vô cùng sáng sủa và đẹp trai, nhưng tuyệt nhiên không có chút điểm nào giống Hà Hải Đông.
Lạc Lạc trước đây có giống Hà Hải Đông không thì cô không chắc nhưng mà...
Nếu Văn Văn không tự nhiên xuất hiện ở đây, Vân Ninh thật sự đã quên mất sự tồn tại của chị ta ở trên đời này. Từ sau lần cuối cùng gặp gỡ, địa vị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567481/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.