Vân Ninh chưa chịu bỏ cuộc. Cô sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Vào những lúc cô tưởng chừng mình đã tuyệt vọng thì trái tim cô bỗng dưng lại có thể moi móc ở đâu ra chút ký ức tươi đẹp của bọn họ để cầu xin cô tiếp tục chiến đấu. Càng đau đớn thì cô lại càng khao khát có được hạnh phúc.
Sau lần cô ngất xỉu tại Crescent, bọn họ vừa trông thấy cô liền khiếp vía, mời cô vào trong tránh nắng uống trà. Có điều cô vẫn mãi không thể trông thấy Hải Đông. Anh tìm đủ mọi cách để tránh mặt cô, cô biết điều đó.
Hằng ngày, Hồ Tiểu Diệp đều tự do lui tới, cười cười nhìn cô. Trong điệu cười không giấu được ý chế giễu. Phải rồi, cô là kẻ thua cuộc, đang ngồi đếm ngược từng ngày từng giờ cứu rỗi đoạn tình cảm này, mà anh vốn không buồn để ý tới...
Vẫn đang đong đưa chân chờ đợi thì cô bỗng thấy anh bước ra khỏi thang máy. Có vẻ như anh đang đón tiếp một vị khách rất quan trọng, thái độ vẫn muốn lảng tránh cô như cũ.
Vân Ninh vội xách túi chạy theo. Cô không nỡ làm phiền anh cùng vị khách kia, chỉ biết đứng một góc chờ từ xa. Cô bắt anh lại ngay sau khi anh tiễn vị khách kia đi xong. Hải Đông biết không tránh được cô mãi, anh đành cất tiếng hỏi.
"Dương Vân Ninh, con lại muốn gì đây?".
Sao lại là "lại"? Anh đã bao giờ đáp ứng bất cứ yêu cầu gì của cô đâu chứ?
"Con muốn nói chuyện riêng với chú!".
Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567435/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.