Không khí lúc đi vui vẻ, nhộn nhịp bao nhiêu thì không khí lúc về lại trầm mặc, kì cục bấy nhiêu. Mặt Hải Đông và Lạc Lạc cứ như bị trét tro lên vậy. Vân Ninh thì bị ê ẩm cả người.
"Cậu, hôm nay ở lại nhà tớ đi. Bị mẹ cậu bắt gặp thế này thế nào cũng bị ăn mắng mà thôi. Tớ sẽ cho cậu mượn quần áo".
"Ừ, để tớ nhắn cho mẹ tớ".
Lạc Lạc đưa một bộ pijama của cậu ta cho cô.
"Tớ cũng phải đi tắm. Cậu chịu khó qua phòng bên kia tắm nhé".
"Ờ...".
Lạc Lạc đóng sập cửa phòng lại trước mặt cô.
Vân Ninh đi sang phòng bên. Trong lúc chờ xả ngập bồn tắm, cô cởi đồ, soi mình trong gương. Một vệt tím bầm dài bắt chéo qua bờ lưng trắng nõn của cô. Thảo nào nhức thế... Tên Lý Dương này cũng thật bạo lực.
Có tiếng cửa mở ra, Hải Đông cứ thế bước vào trong phòng.
"Sao chú lại vào đây?" - Cô hớt hải lấy khăn che mình.
"Đây là nhà của ta mà..." - Anh túm lấy khăn của cô, kéo ra - "Còn con là người của ta...".
Cô chưa kịp nói gì. Câu trước câu sau đã bị anh bế lên, thả vào trong bồn nước nóng. Hải Đông chốt cửa phòng tắm lại, cởi đồ ra. Cơ thể sáu múi cuồn cuộn khiến mặt cô nóng đỏ. Hơi nước nóng bốc lên căn phòng chật hẹp, có chút mờ mịt.
"Chú không sợ... Lạc Lạc biết sao?".
"Biết thì sẽ biết thôi. Cho dù không biết thì mấy ngày nữa ta sẽ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567428/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.