Hình như đã gần hai tháng rồi cô mới gặp lại Lạc Lạc. Vân Ninh có chút hồi hộp. Đã mấy năm rồi Lạc Lạc đều không có nói chuyện tử tế với cô thêm lần nào nữa. Lần này, cậu ta gọi cô ra đây thật sự là đã tha thứ cho cô rồi sao?
Quán trà sữa này là nơi trước đây cô và cậu ta hay lui tới. Dù là của hãng nổi tiếng nhưng nằm trong hẻm nên khá là vắng vẻ. Vân Ninh gọi một ly trà sữa mà trước giờ cô vẫn uống. Mọi thứ dường như chỉ mới hôm qua.
Ngồi một lúc thì Lạc Lạc mới đến. Cậu ta trông đã đỡ bết bát hơn hôm cô và anh tìm được cậu ta trên Hải Đảo, có phần sạch sẽ và gọn gàng hơn. Tuy nhiên, cậu ta gầy hơn trước rất rất nhiều.
"Chào. Cậu thế nào rồi?".
Thái độ của cậu ta có hơi lảng tránh và e ngại khi nhìn thấy cô. Vân Ninh hoàn toàn không hiểu có chuyện gì cả. Ánh mắt của cậu ta cứ dò xét trên người cô như kiểu vừa kinh ngạc vừa lo lắng vậy.
"Tớ vẫn ổn".
Vân Ninh cảm thấy không nên dồn ép quá. Cô im lặng, chờ xem cậu ta muốn nói gì.
"Vân Ninh. Tớ sai rồi. Tớ không nên rời bỏ cậu và bố để chạy theo Lý Dương. Tớ..." - Lạc Lạc oà khóc - "Lý Dương phản bội tớ đi theo người khác rồi. Giờ tớ không biết phải làm sao nữa...".
Xem ra cậu ta đã trải qua không ít chuyện.
Vân Ninh nắm lấy tay cậu ta an ủi.
"Không sao, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567426/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.