Bà cô hỏi nhưng một lúc lâu không thấy anh trả lời. Mọi người nín thở muốn nghe anh nói gì đó.
Hà Hải Đông, Hà thiếu gia, là người thừa kế đại gia tộc lớn nhất thành phố này. Ngoài ra anh còn sở hữu riêng một cơ ngơi khác do chính tay anh tạo dựng. Nhà họ Dương lấy lòng anh không được, tất nhiên càng không muốn chọc trúng anh.
Mẹ cô không thấy anh trả lời thì đột nhiên ôm mặt anh, xoay về hướng của bà. Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, bà đã hôn lên môi anh. Trái tim cô lúc đó, giống như vừa mới rớt ra ngoài, rơi lăn lóc. Cô mím môi nín nhịn.
"Đám cưới sẽ sớm được tổ chức thôi mẹ à!" - Thục Quân vờ hào hứng nói.
Mọi người vừa định nâng ly lên chúc mừng thì anh đột nhiên cất tiếng.
"Không" - Hải Đông bác bỏ - "Dương phu nhân, thật ra ta có chuyện muốn nói. Ta muốn...".
Vân Ninh vội nâng ly rượu, đứng dậy cản anh.
"Chú, con đang rất mong chờ hôn lễ này của chú và mẹ con. Mong chú đừng phụ lòng tin của mẹ".
Khóe mắt cô có hơi ươn ướt, cô ngửa cổ, uống cạn một ly.
Phòng khách nhà họ Dương có trần rất cao. Ô cửa sổ trong suốt lớn kéo dài từ sát mặt đất gần đến chạm sàn, hướng ra ngoài khu vườn tươi mát, yên tĩnh. Rèm cửa màu xanh cổ vẹt sang trọng được kéo sát về hai bên, buộc chặt lại bằng sợi dây bện nhỏ màu vàng ánh kim. Ánh ban mai chiếu vào, rọi lên tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567414/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.