*Cảnh báo: từ chap này, xin mời các em nhỏ chưa đủ tuổi dạt ra bớt!!!!
-------------------------------------------------------------
"Chết tiệt! Cậu phải kiếm con bé đi chứ? Đã hơn một tuần rồi".
Đến một người mạnh mẽ như Thục Quân mà giờ hàng ngày đều phải lấy nước mắt lau mặt. Cô đau khổ tột cùng cầu xin anh.
"Hải Đông, con bé là hi vọng sống duy nhất của tớ. Tớ không thể mất con bé được. Tớ sẽ chết mất thôi'.
Không cần tới Thục Quân phải nhắc, Hải Đông hiện tại đang rất đau đầu. Cả tuần nay một ngụm rượu anh cũng không dám uống, một hơi tình anh còn chưa dám hửi. Tâm trí của anh toàn bộ đều đặt lên việc đi tìm cô.
Câu nói của cô vào đêm đó dịu dàng cứ vờn quanh trong đầu anh: "Trong lòng con, trước giờ không ai tốt bằng chú cả", dằn vặt anh trong đêm tối. Anh sốt ruột và lo lắng cho cô không thua gì lúc anh đã sốt ruột cho Lạc Lạc.
Anh thật sự nghi ngờ, hình như chính anh cũng có tình cảm với cô. Trong quãng thời gian vừa qua trái tim anh thật sự không để anh yên ổn. Nó cứ ngấu nghiến bóp chặt anh mỗi ngày, khiến anh không thở được. Anh không có cách nào chợp mắt...
Anh đã hỏi qua Vu Ba Ba, hắn nói nếu một người xinh đẹp như cô xuất hiện ở khu phố đèn lồng đỏ, không lý nào không có một ai biết.
Cảnh sát đã vào cuộc. Không có xác nào trông giống hình hài của cô. Không có bệnh viện nào có bóng dáng của cô. Thục Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-bo-ban/3567408/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.