(4)
Khi lời nói vừa dứt, tôi đặc biệt quan sát Từ Hạo
Sắc mặt anh ta khó nhìn thật
Anh ta mím môi, cuối cùng thì Từ Hạo vẫn là chọn cách chấp nhận, cũng không dám nói gì, bất đắc dĩ lắm mới miễn cưỡng nói lời chúc phúc với giọng điệu như bị ai đó bóp nghẹt
Mặc dù từ đầu đến cuối tôi không nói gì, nhưng thấy Từ Hạo nhượng bộ, tôi thấy vô cùng sảng khoái
Ngay khi vừa chuẩn bị kéo Lâm Tử Khiêm toàn thắng trở về, anh ấy đột nhiên vỗ nhẹ vào vai tôi, sau đó cúi người nói nhỏ bên tai: "Chờ anh một chút".
Tôi còn chưa kịp phản ứng, Lâm Tử Khiêm đã kéo Từ Hạo vào phòng: "Vào đây nói chuyện một lát".
Nói xong, cửa phòng đóng sầm lại
Gần như khoảnh khắc khi cửa phòng đóng lại, từ trong phòng phát ra tiếng than khóc đầy đau đớn của Từ Hạo
Có vẻ như anh ta bị Lâm Tử Khiêm đánh không hề nhẹ
Một lúc sau, cửa phòng mở ra
"Đi thôi".
Anh Tử Khiêm nhẹ nhàng nói, còn thuận tay đóng cửa phòng lại
Tôi nhìn trộm, Từ Hạo thu mình trong góc, vẻ mặt đầy đau đớn
(5)
Trên đường về
Trong khoảng thời gian ngừng chờ đèn đỏ, Lâm Tử Khiêm không biết lấy từ đâu ra một chiếc gối kê cổ chữ U đưa cho tôi
"Đi thôi, buổi tối anh đưa em đi uống chút gì để thư giãn, đến quán bar anh trai em với anh thường hay đến đi. Đường đi khá dài, dễ bị đau cột sống cổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-ban-than-cua-anh-trai/2528135/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.