Nó nhìn anh rồi lại nhìn tô bún với ánh mắt nghi hoặc, đưa mũi lại gần nghiêm túc mà ngửi ngửi lần nữa:
"Có mà, em chắc chắn là có mắm trong này a."
Dù chỉ là thoang thoảng nhưng nó chắc chắn trong tô thức ăn có mắm, không thể nhằm đi đâu được.
Anh nhìn nó, nhướng nhướng đôi lông mày, không biết đang suy nghĩ điều gì trong đầu mà khoé miệng bắt đầu nhếch lên cười:
"Giờ thì trông ai giống cún hơn nhỉ?"
Nó đang nghiêm túc thì lại bị anh chọc cho tức đen mặt:
"Nhưng mà trong này có mắm thật mà!"
Anh cũng chẳng chọc nó nữa, đưa tay kéo tô bún bò về phía mình:
"Mặc kệ là này là bún bò, bún mắm, hay trong này có mắm chưng, mắm kho gì. Anh chỉ muốn hỏi là giờ mày có ăn được hay không thôi?"
Mặt nó nghệch ra tỏ rõ vẻ ba chấm.
"Không ăn thì nhịn, anh ăn hết, khỏi nói nhiều."
"Anh mày đang đói a!"
Anh nói thêm.
Thật lòng, nếu là lúc bình thường, nó nhìn cũng chẳng thèm nhìn chứ đừng nói là ăn a, trực tiếp đưa cho anh ăn rồi bản thân kiếm cái khác ăn cho sướng cái miệng. Nhưng trong môi trường như hiện tại, nó mà đưa cho anh ăn thì chỉ có đường nhịn đói mà thôi.
"Thôi thôi, của em thì để em ăn, anh ăn phần của anh đi a!"
Anh nghe thấy thế thì cũng chẳng nói thêm gì, mặc cho nó đưa tay giật lại phần thức ăn từ chỗ anh, nhắm mắt nhắm mũi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-trai/3370572/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.