Vậy mà tôi lại yêu hắn những 8 năm.
Đúng là ngu ngốc mà.
Vậy mà còn tưởng hắn yêu thương tôi thật lòng. Hắn về nhà ra mắt ba mẹ tôi là vì muốn cưới tôi cơ.
Đúng là trò hề của cuộc đời.
Tôi ngồi đó như cái xác không hồn mà khóc.
Khóc cho thoả đi những nỗi uất hận trong lòng.
Sau đó tôi lái xe chở về nhà của hắn.
Tôi như người vô hồn lấy tất cả đồ đặc bỏ vào vali muốn rời khỏi nơi này.
Trước khi rời đi tôi để lại cho hắn vài dòng chữ trên mẩu giấy note để trên bàn và không quên để lại cả chiếc nhẫn mà hắn đã từng tặng cho tôi xem như là vật đính ước.
Trên giấy có vài dòng mà tôi viết khi lấy lại bình tĩnh.
" Minh chia tay đi! Em thấy chúng ta không hợp nhau. "
" Tạm biệt và đừng tìm em "
Tôi không viết gì nhiều chỉ đúng hai dòng ngắn ngủn chả nói rõ lý do vì sao lại chia tay.
Viết xong tôi đặt mọi thứ lên bàn rồi mang vali ra xe.
Đi trên đường tôi lái xe không định hướng được mình nên đi về đâu.
Sau thời gian suy nghĩ ngắn ngủi.
Tôi quyết định đặt vé máy bay đi ra nước khác sống một thời gian, tôi không muốn ở lại nơi tôi và hắn từng quen biết từng yêu nữa.
Tôi muốn đi thật xa để quên đi những đoạn kí ức vui buồn lẫn lộn này.
Tôi lái xe vòng về thành phố XX đi không biết bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3551612/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.