Hắn vẫn bình thản như không vậy. Vẫn nhe được hàm ngô trắng sáng ra để cười vui vẻ trước mặt cô.
- " Em coi thường ai vậy? Bộ em quên anh là học bá hả. " _ Hắn trưng vẻ mặt đầy tính khiêu khích về phía tôi.
Không phải ở đây hiện đang đông người thì tôi thật sự muốn táng cho hắn một nhát. Tôi nhịn, tan ca tôi sẽ xử đẹp hắn.
Tôi cũng quên mất hắn là một học bá toàn ngành đúng là không mấy phải lo lắng nhưng cũng không được chủ quan như vậy chứ.
- " Vâng … anh là nhất " _ tôi nói với giọng đầy sự chế diễu và giận dỗi.
Hắn biết đã chọc phải tôi nên bắt đầu nịnh nọt.
- " Thôi mà. Anh đi làm để có thêm kinh nghiệm sau này đỡ bỡ ngỡ. " _ Hắn nói rõ ngọt.
Hắn luôn như vậy luôn biết cách làm sao để xoay chuyển tình hình khi cãi nhau.
Hắn luôn là người xuống nước trước để tôi được vui vẻ.
- " Lần này tạm tha cho anh. " _ tôi nỏ nụ cười tự mãn.
Quay trở lại phòng làm việc.
Tiến đế chỗ ngồi lại bắt đầu cặm cụi vào công việc được giao.
- " Lưu Linh em và Tống Nhiên sao quen biết nhau vậy?" _ Lâm Na hỏi tôi.
Tôi nhìn sang phía Tống Nhiên hắn vẫn đang cặm cụi bấm máy tính tay hắn nhanh thoăn thoắt.
Tôi nở nụ cười tự hào, suy nghĩ một hồi thì trả lời Lâm Na
- " Em quen cậu ấy từ 5 năm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3551606/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.