Tôi lảng tránh ánh mắt của Vũ Vân khi nó dò xét xem biểu cảm của tôi
. Tôi lập tức phủ nhận:
- " Làm gì có. Tao chỉ coi nó như chị em thôi...haha... ( Tôi cười trừ) "
- " Thật? "
- "..... Umk. Mày không tin tao à "
Vũ Vân gật đầu liên hồi tỏ vẻ tôi nói đúng ý nó vậy. Ý nó cho rằng tôi đang nói dối.
Nhưng đúng là tôi nói dối thật...haha... tôi cười nhạt trong lòng thực chất tôi thích à không phải nói là yêu đơn phương Tống Nhiên được 3 năm rồi, tôi nhận ra tình cảm này từ lâu nhưng ngại không dám thổ lộ bởi chúng tôi là bạn bè với nhau tôi sợ tôi thổ lộ ra cậu ấy không đồng ý thì đến cơ hội làm bạn cũng không có nữa, nên tôi đành lặng im. Cho đến một ngày tôi hẹn cậu ấy ra ngoài lấy hết dũng cảm, can đảm của mình ra định bày tỏ lòng mình với Tống Nhiên, chưa kịp nói gì thì... Cậu ấy nói với tôi cậu ấy có thích một người lâu lắm rồi nhưng chưa dám mở lời.
Hôm đó khi trở về tôi buồn rầu thẫn thờ vì câu mà cậu ấy nói
- " Bà nghĩ sao khi giờ tôi tỏ tình với cô ấy liệu cô ấy có chấp nhận làm người yêu tôi không nhỉ "
Tôi tự động viên bản thân may quá may mà chưa thổ lộ với cậu ấy nếu không làm bạn cũng không được. Từ đó tôi cũng ít khi tìm cậu ấy hay trốn tránh trừ khi có việc thì mới gặp mặt. Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tham-anh-da-lau/3551588/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.