Tôi và Tiểu Tân lại chết cười vì câu nói của em ấy, ôi—! Cuộc đời thăng trầm của tôi!
Khi mặt trời xuống núi và mây đỏ giăng kín trời, chúng tôi bắt tay vào chuẩn bị bữa tối. Trước tiên đến một cửa hàng nhỏ trong ngôi làng gần đó mua dầu, muối, mắm và dấm, Lão K lấy dao, nồi và bát đã được chúng tôi chuẩn bị từ trước từ trong cốp xe ra, năm người chúng tôi bận rộn vui vẻ làm sao.
Tiểu Ngoại và Tầm phụ trách nướng con gà mái đáng thương hồi nãy, Tiểu Tân bận bịu cắt giăm bông mang từ nhà tới, Lão K thì đang nhóm lửa nấu cơm, tôi đến gần hắn và nói: "A K, cậu thấy Quyên Tử thế nào? "
Lão K nheo mắt nhìn tôi: "Cậu - cậu muốn làm gì?"
"Khụ khụ", tôi xoa mũi: "Giới thiệu đối tượng cho cậu a."
"Nói vớ vẩn, không cần cậu lo."
"Không được, tôi đã quyết rồi, để tôi nói này, hoặc là Quyên Tử, hoặc là Trương Đình, cậu chọn một trong hai đi, tôi không an tâm khi giao cậu cho người khác."
Lão K cười: "Sao lại không an tâm?"
"Tôi nghĩ hai người đó là đối tượng duy nhất có thể sánh ngang với cậu, ngoài ra không còn ai tốt bằng." Tôi hếch mũi: "Một người đàn ông tốt như Lão K của chúng ta sao có thể tùy tiện cho người ngoài chiếm đoạt được chứ? Nước đâu mà nuôi ruộng ngoài, dù thế nào đi nữa, cậu cũng phải chọn một trong hai."
"Nói linh tinh gì đấy? Thôi được rồi, chuyện của tôi để tôi tự xem xét."
Thấy cưỡng ép không thành, nên tôi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tai-tuyen-thanh/958167/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.