"Em nói sẽ tặng quà cho chị mà, mau bật đài lên đi, em yêu cầu bài hát cho chị đó."
"Được được được, chị bật đây."
Ồ, con bé thật có tâm, tôi lớn bằng này tuổi rồi nhưng đây là lần đầu tiên được tặng quà theo kiểu này, thật đáng ra oai nha, tất cả mọi người trong thành phố này đều có thể nghe thấy. Vừa cúp máy với Tiểu Ngoại thì thấy Tiểu Tân gọi tới: "Mau bật đài lên đi, Tiểu Ngoại nói em ấy yêu cầu bài hát cho cậu đó."
Gấp gáp như có lửa đốt sau lưng, tôi vội vàng hỏi mượn đài từ Phùng Khiết, yêu cầu mọi người trật tự: "Mọi người yên lặng một chút, khà khà, có người yêu cầu bài hát cho tôi."
Mặt Phùng Khiết dài ra: "Lại là học sinh của cậu sao?"
Tôi hả hê, chỉ lo chỉnh cái đài mà không đáp lời cô ấy, mặt Súp Lơ Đắng hiện vẻ ngưỡng mộ và ghen tị, Quyên Tử cũng như ăn phải đồ chua: "Tôi cũng đối xử với học sinh tốt lắm cơ mà, sao không đứa nào tặng hoa tặng bài hát cho tôi thế?!"
Đồng nghiệp Điền Khải cũng than thở: "Tôi cũng chưa từng được ai yêu cầu bài hát cho đây này, thật thất bại!"
Tôi càng lúc càng phổng mũi, cuối cùng cũng chỉnh xong chiếc đài, cả phòng nín thở chú ý chờ nghe, giọng nói mềm mại của Tiểu Ngoại phát ra từ chiếc đài: "Em chào chị, em muốn yêu cầu bài hát."
Giọng cô phát thanh viên cũng vô cùng êm tai: "Được a, em muốn tặng cho ai nhỉ?"
Tiểu Ngoại ngọt ngào nói: "Em muốn tặng giáo viên Quan của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tai-tuyen-thanh/958154/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.